Người ta từng nói Đà lạt nay khác xưa
nhiều. Tôi không biết ngày xưa Đà lạt ra sao, nên chỉ ghi lại một số cảm nhận
về Đà lạt trước & nay theo cảm nhận cá nhân.
Lần đầu tôi tới Đà lạt là vào mùa hè
1993 cùng các bạn đồng niên. Lúc đó đã cảm nhận được một Đà lạt rất thơ mộng
ngay tại trung tâm, với dãy nhà bằng gỗ; quán cà phê nhỏ nép ven rừng
thông; rau xanh ngút ngàn, tràn ngập các bữa ăn; bản “Con gà” của người dân tộc
anh em không xa trung tâm thành phố là bao; các thác đều rất sạch; đồi Cù mộng mơ e thẹn nép bên hồ Xuân Hương. Rời Đà lạt
mà lòng còn lưu lại mãi cảm giác lưu luyến không muốn xa.
Lần tiếp tới Đà lạt là vào năm 2000.
Lúc đó Đà lạt vẫn còn rất thơ mộng, đẹp và hữu tình.
Lần gần đây nhất tới Đà lạt là tháng
9/2011. Một Đà lạt khác nhiều so với trước. Tôi và người thân đã mượn một chiếc xe
máy để đi tìm lại dấu ấn xưa của khách sạn đã trú lại trước đây, của Đồi Cù, Đại
học Đà lạt, hồ Trung tâm…nhưng không gian còn đó mà tình cảm nhạt nhòa quá đỗi, sự hụt hững
này thật khó lý giải vì thuộc cảm xúc của cá nhân mỗi con người.
Đổi mới là cần thiết, nhưng cái hồn
thì nên giữ, vì đó là "đặc trưng" của Đà lạt mộng mơ.
Không biết khi nào mới thấy lại được
hình bóng Đà lạt trước đây?
PVH
No comments:
Post a Comment