Thursday 11 October 2012



Quỹ Học bổng SVQN kính mến!
Lời đầu tiên cho phép em được gửi đến quỹ Học bổng SVQN lời chúc sức khỏe kính trọng nhất. Em kính chúc các bác, các cô, các chú, các anh chị và các bạn trong quỹ luôn luôn mạnh khỏe, vui vẻ và thành công trong cuộc sống.
Kính thưa quỹ Học bổng SVQN!

Em tên là Nguyễn Minh Phú. Em vừa sinh ra đã không có 2 tay do bị ảnh hưởng chất độc màu Da cam Dioxin từ bố . Em là con thứ 3 trong một gia đình có 4 người con tại xã Thọ Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ An.  Bố mẹ em là nông dân trồng lúa nước nên kinh tế trong nhà đều phụ thuộc vào 4 sào ruộng thường xuyên bị mất mùa, đói kém. Dù cuộc sống trong nhà rất khó khăn thiếu thốn nhưng bố mẹ vẫn nuôi 4 anh em được ăn học đến nơi đến chốn với niềm hy vọng con cái sau này sẽ không phải làm ruộng vất vả mà vẫn không đủ ăn như bố mẹ nữa. Dù cho sức khỏe yếu lại mang trong mình nhiều bệnh tật nhưng bố mẹ vẫn chịu thương, chịu khó làm việc, ngày nào em cũng thấy bố mẹ cặm cụi làm việc ngoài ruộng từ sáng sớm đến tối mịt mới về mặc cho trời mưa hay nắng bố mẹ vẫn không quản khó nhọc. Thấy bố mẹ khổ như vậy, em rất thương bố mẹ nhưng em không làm được gì để giúp đỡ bố mẹ, nhiều lúc em tính nghĩ học ở nhà để bố mẹ đỡ vất vả hơn nhưng bố mẹ vẫn luôn động viên em cố gắng học hành cho tốt để bố mẹ vui lòng. Em thiết nghĩ: “mình đã không làm được gì mà không học nữa thì cuộc sống của mình sau này lại càng vất vả hơn, mình càng làm gánhnặng hơn cho bố mẹ” nên em đã cố gắng và quyết tâm học hành. Sự cố gắng của em cũng được đáp lại. Suốt 12 năm học em đều đạt học sinh khá, giỏi và giờ đây em đã là một sinh viên năm nhất của trường ĐH công nghệ thông tin – ĐHQG-HCM. Bố mẹ và gia đình ai nấy đều rất vui mừng nhưng niềm vui không được bao lâu thì nỗi buồn lại ập đến. Vào được Đại học là niềm vinh dự và sự tự hào của bố mẹ nhưng con đường Đại học là một quãng đường rất dài, đằng sau đó phải đánh đổi bằng mồ hôi, những giọt nước mắt và cả sự hy sinh thầm lặng của bố mẹ để có tiền cho em ăn học: nào là tiền học phí (em được miễn nhưng vẫn phải đóng hết, sau này về địa phương mới nhận lại), nào là tiền ăn, tiền ở, tiền sách vở, tài liệu, thuốc thang…v.v. Vì em không có 2 tay không thể tự chăm sóc bản thân nên phải có bố vào ở cùng với em để chăm sóc nên chi phí phải tăng lên gấp đôi. Bố mẹ em giờ đã già yếu (gần 60 tuổi) nên sức khỏe không được như trước. Bố em là thương binh 4/4 lại bị chấn thương sọ não thường xuyên tái phát, bị cắt bỏ ¾ dạ dày và bị thoái hóa khớp chân trái không co lại được nên việc đi lại rất khó khăn nhưng bố vẫn xin Giám đốc kí túc xá để được làm tạm vụ. Mẹ thì mắc bệnh đau đầu thần kinh tiền đình hay bị đau ốm. Giờ chỉ có một mình mẹ ở nhà làm ruộng kiếm tiền để nuôi đứa em trai đang học trung cấp ngoài Thái Bình và 2 bố con em ở trong này. Khó khăn càng chồng chất khó khăn. 

Trong lúc khó khăn thì em may mắn được biết đến Học bổng SVQN qua sự giới thiệu của cô Nguyệt nên em viết thư này kính mong Học bổng SVQN xem xét cấp học bổng cho em để em được tiếp tục đi học và theo đuổi ước mơ. Ước mơ của em sau này sẽ trở thành một kỹ sư Công nghệ thông tin để em có thể góp chút sức lực nhỏ bé của mình cống hiến cho xã hội. Nếu em may mắn được nhận học bổng thì em sẽ sử dụng nó cho việc học tập và tham gia vào công tác từ thiện.

           Em xin chân thành cám ơn!


                                                                            Em: Nguyễn Minh Phú
                                              ĐH CNTT – ĐHQG-HCM, KP6, P.Linh Trung, Thủ Đức.
                                                                               ĐT: 0936.100.616
                                                                      Email: minhphu177@gmail.com

No comments:

Post a Comment