Saturday 11 February 2012

“Cách ....mạng QUAN”



Xin nói rõ nội dung mà người viết bài này đề cập khác hoàn toàn với các cuộc cách mạng nổi tiếng trên thế giới gần đây. Khác Cách mạng “mầu”, Cam, Hồng, Nhung, hay cách mạng “mùa” như Xuân Ai Cập.. hay cách mạng “hoa” như Nhài của Tunisia...Vì tất cả đều là những sự kiện thuộc tầm vĩ mô tầm thế giới. Sức hiểu biết có hạn của người viết không bao quát được nên khó có thể bình luận.

Nay thì quay về với quê nhà, dân tộc và đất nước của mình, nơi chôn nhau cắt rốn mình. Nơi được nói ngôn ngữ mẹ đẻ,  được hít thở không khí dân chủ hơn thời bao cấp,  được uống nước làng quê còn tinh khiết, được giáo dục hoàn toàn trong nước, may chăng lời bình của mình có thể khách quan và nếu sai thì cũng dễ được thông cảm hơn. Vụ “Tiên Lãng” cũng là chất liệu để hình thành được vài viết này.

Sinh thời, Bác Hồ rất ghét những ông quan...cách mạng hay đè đầu cưỡi cổ dân như thời thực dân phong kiến. Bác lấy các chữ: Cần, Kiệm, Liêm, Chính, Chí Công, Vô Tư để răn dạy cán bộ cách mạng.
Bác còn nói, nếu chánh phủ làm không tốt thì người dân có thể đuổi (những người làm dở) trong chánh phủ...
Bác răn ngành công an phải Hiếu với dân, tức coi dân như cha mẹ sinh ra mình..., qua đó phải cung cúc tận tụy phục vụ nhân dân, thức cho dân ngũ, canh cho dân yên...
Lời dạy của Bác còn nhiều nhiều, nhưng chỉ với những chấm phá trên cùng với lối sống giản dị, thanh bạch của người đã là tấm gương cho biết bao thế hệ.
Tất nhiên, làm người thì cũng có khi sai lầm, ít mắc sai lầm như Người có thể liệt vào hàng thánh nhân giữa đời thường.

“Cách mạng” không thể  là sự hiểu cắt đi cái mạng của  giai cấp địa chủ như nhân vật A.Q của Lỗ Tấn đã nói, càng không thể là tước bỏ sinh mệnh của người khác bởi vì người ta có ruộng vườn gia súc hơn người như thời kỳ cải cách ruộng đất  những năm 50, hay “đào tận gốc, trốc tận ngọn”  tịch thu hết tư bản và gia sản của tư sản  thời luật pháp u minh ngày nào....

“Cách ...mạng quan” chính là phải đào thải những ông quan hại dân, hại nước, tham nhũng, sâu mọt, vinh thân phì gia. Cách mạng QUAN, chính là làm cho sinh mệnh chính trị của họ bị tổn thương bởi vũ khí pháp luật và sự tố giác của nhân dân chính nghĩa chịu nghiều oan khuất.
Phải tước đoạt của QUAN THAM họ những gì họ đã tước đoạt của nhân dân và của đất nước.
Gần 70 năm trước, chính quyền non trẻ của Việt Nam đứng trước 3 chính nạn nghiêm trọng như nhau là Đói, Dốt, Ngoại Xâm. Nhờ dự đồng lòng của toàn thể đồng bào lúc đó đang còn đói khổ và lạc hậu, nước Việt Nam thực sự đã có tên trên bản đồ thế giới và đàng hoàng giao thiệp bình đẳng với tất cả các quốc gia khác.

Nay chính nạn đã được trên dưới chỉ rõ là “quốc nạn tham nhũng”, nó như giặc NỘI XÂM vậy, nguy hiểm nhiều khi còn hơn giặc ngoại xâm. Vì nó đánh từ từ làm mục nát đất nước va nhân tâm từ trong ra, đó là di họa có thể gây di căn cho toàn thể dân tộc một ngày nào đó nếu không ra tay “trị liệu” bằng việc cách...một loạt mạng quan dính líu tới tham nhũng và quan liêu vô độ, cho họ về vườn nếu thiếu năng lực, đưa họ vào tù nếu có dấu hiệu đục khoét, thậm chí thiếu tinh thần “ công vụ” gây hậu quả đặc biệt nghiêm trọng...ngay từ bây giờ.

Muốn làm yên lòng dân, được dân tin yêu, muốn đất nước ổn định để phát triển vượt bậc, cần phải làm một cuộc cách mạng QUAN kịp thời. Các dấu hiệu để tiến hành xem ra đã chín mùi. Bắt đầu trước TIÊN là từ vụ t.LÃNG, Hải phòng đó!

Hãy làm ngay bây giờ hoặc... không còn có bao giờ nữa!


PVH

No comments:

Post a Comment