Là
một thông điệp yêu thương mà người ta thường nhắc đến trong tình yêu lứa đôi.
Và ngay cả trong cuộc sống vật chất và nhiều thứ khác cũng cần như thế. Chúng
ta hãy sống nhẹ nhàng, thoải mái, quan tâm đến người khác một cách chân thành.
Cho dù chúng ta chưa nhận được món quà nào đáp lại từ người khác thì chính sự
chân thành, hi sinh của mình cũng là món quà đầy ý nghĩa nhất cho bản thân mình
rồi đó.
Trong
xã hội “Nhân bất thập toàn”, mỗi người không thể thoát ra khỏi vòng vây của cái
tôi to lớn, sự ích kỷ gay gắt… Chính vì thế, hãy nhìn thấy nhau những điểm tốt
nhất, những dấu ấn tích cực nhất bằng trái tim chân tình trong vô vàn cảm nhận
về xấu, tốt đang lẫn lộn và giữa dòng đời đầy ắp những vội vã, xô bồ.
Những
gì ra đi từ trái tim thì sẽ trở về với trái tim. Đúng như vậy, bạn cho đi thứ
gì thì bạn sẽ nhận những gì tốt đẹp đáp lại. Xin dẫn lời một câu chuyện:
Câu
chuyện kể về ông Gandhi. Ông là một vị anh hùng của dân tộc Ấn Độ, ông đã chỉ
đạo cuộc kháng chiến chống chế độ thực dân của Đế quốc Anh và giành độc lập cho
Ấn Độ với sự ủng hộ nhiệt liệt của hàng triệu người dân. Ông được dân Ấn Độ gọi
một cách tôn kính là “Linh hồn lớn”, “Vĩ nhân”, “Đại nhân” hoặc là “Thánh
Gandhi”.
Người ta kể
chuyện là có thời ông Gandhi đi một chuyến xe lửa. Khi xe bắt đầu chuyển bánh
thời ông nhảy vội vã lên tàu khiến cho một chiếc giày của ông rơi xuống đường.
Ông không thể nào nhảy xuống để nhặt lại chiếc giày trong khi tàu chạy càng lúc
càng nhanh. Ông bèn tháo luôn chiếc giày còn lại trong chân và ném về phía
chiếc giày kia ở dưới đường. Hành khách trên tàu tỏ vẻ ngạc nhiên khi nhìn thấy
thế và lấy làm lạ về hành động kỳ quặc của ông.
Gandhi mỉm
cười và ôn tồn giải thích rằng: “Nếu có một người nghèo nào lượm được chiếc
giày thứ nhất thì người đó có thể tìm thấy chiếc thứ hai và như thế là có được
đủ đôi giày để đi.”
Trong
cuộc sống chúng ta ít khi nghĩ đến các người khác mà thông thường chỉ nghĩ về
chính bản thân mình. Khi bị mất mát thì điều đầu tiên chúng ta nghĩ đến là
những thiệt thòi và bất hạnh của mình và rồi nuối tiếc, than thở, sinh ra chán
nản.
Trong
xã hội, xung quanh chúng ta hàng ngày có biết bao nhiêu người thiếu thốn đang
cần sự giúp đỡ. Chiến tranh đã qua đi nhưng nhiều nơi trên Thế giới vẫn diễn ra
nội chiến, nhân dân lầm than, đói, rét, sống trong cảnh bom đạn hằng ngày,
thiếu ăn, thiếu nước, thiếu áo mặc, lưu lạc khắp nơi,…Hơn bao giờ hết, mỗi một
người hãy làm nhiều hơn nói, hãy yêu thương đồng loại, hãy dành cho nhau những
nụ cười, sẻ chia, giúp đỡ lẫn nhau khi gặp khó khăn, hoạn nạn. Cuộc sống này
thật ý nghĩa biết bao nếu mỗi người biết cách vận dụng trái tim và tình thương
để mang những điều tốt đẹp nhất đến với nhau, yêu thương và giúp đỡ nhau những
điều thiết thực nhất.
Hồ
Sơn
Cử
Nhân Kinh Tế - Trường ĐH Kinh Tế Huế
No comments:
Post a Comment