Người
đàn bà vóc dáng nhỏ bé kia đang luôn miệng rao không ngớt “…ai hải sản, tôm
,cua cá không…”. Chị là Hằng, người buôn thủy hải sản ở cái chợ này ngót hơn 20
năm, từ cái thời cu tũn con chị còn bé tý, thời mà người ta quý thịt hơn quý cá
tôm, nhìn lon coca mà thèm nhỏ dãi.Công việc hằng ngày của chị bắt đầu từ 3h
sáng và kết thúc vào lúc 4h chiều. Quầy của chị có hàng tươi sống đủ các loại
và nhập từ nhiều nơi khác nhau nhìn rất bắt mắt.
Một
thanh niên chạc chừng 30 tuổi dáng người mảnh khảnh tiến lại gần quầy chị hỏi
lớn: - “cua bán thế nào thế chị”
-
“Thế chú hỏi cua
vùng nào”
-
“Cua vùng nào là
thế nào hả chị”
-
“Ý chị nói
là mua cua miền nam, trung hay bắc đấy.”
-
“Có thế nữa hả
chị. Loại nào cũng được miễn rẻ và đừng ôi là được chị”
-
“Ừ thế lấy cua
nam nhé, còn nguyên con, không sứt mẻ gì cả , tươi rói, giá 280 một ki”
Anh
thanh niên quan sát một lúc rồi gãi đầu nói “đàn ông đàn an đi chợ chẳng giỏi,
thế chị nói sao phân biệt cua 3 miền này thế chị”
Người
phụ nữa tên Hằng vừa cười nói vừa không ngừng lấy nhánh cây hất những con cua
đang gắn trèo ra khỏi xô để nó rớt ngược trở lại trong xô.
- “này nhé, cua
bắc thường bị gãy càng do chúng quật nhau suốt nên giá của nó rẻ nhất. Cua nam
thì đây, cái loại mà chị tốn công ngồi hất nó trở vào lại xô đây. Còn cua trung
thì nhìn như nam nhưng có cái đỡ công chị hơn vì nó bò vừa lên thành xô là nó
bị những con khác kéo xuống ngay”
- “ồ ra thế,
thế bán cho em 1kg nam, 500 ngàn đây, chị thối đi. Nhớ bỏ cho em cái túi cho
chắc chắc nhé.”
Anh
thanh niên ra về với túi cua trên tay miệng cười vui vẻ. Chắc hôm nay cả nhà
anh có bữa tiệc hải sản ra trò đây.
Nguyễn Trần Nhật
Hoàng
Cử nhân Kinh tế
No comments:
Post a Comment