Wednesday 24 July 2013

NHỚ CÁNH ĐỒNG QUÊ TÔI NGÀY ẤY



Cuối xóm nhà tôi là một cánh đồng xanh bát ngát, theo thời gian trôi qua nó để lại trong tôi bao nhiêu là kỷ niệm. Để rồi một ngày nào đó khi xa quê, tôi sẽ không bao giờ quên được hình ảnh cánh đồng quê hương, nơi mà tôi đã từng sinh sống.
Một năm có bốn mùa khác nhau, mọi thứ cứ chuyển mình theo từng mùa. Thì cánh đồng quê tôi cũng vậy, cứ chuyển mình theo từng mùa.
Còn nhớ những ngày hè năm ấy, thời mà bọn tôi còn cắp sách đến trường. Nhớ những chiều khi trời đã tắt nắng, chúng tôi lại rủ nhau đi thả diều. Những con diều đó do chúng tôi tự làm, lấy từ những tờ giấy cũ mà chúng tôi không còn dùng tới nó cho việc học nữa. Gió chiều ở cánh đồng thổi mát rượi, làm xua đi cái nóng của mùa hè. Cánh diều được gió thổi bay rất xa, lên cao tận trời xanh. Xa xa nhìn thấy những đống rơm đang đốt giữa trời, khói nghi ngút, khói rơm thoang thoảng mùi thơm. Tạo nên một cảm giác bình yên giữa một vùng quê bình lặng, không ồn ào như ở thành phố.
Rồi mùa hè cũng kết thúc, để chào đón mùa thu đến. Vậy là chúng tôi phải đi học trở lại, không còn những ngày hè rong chơi trên cánh đồng nữa. Mùa thu không có ánh nắng chói chang như mùa hè, mà thay vào đó những cơn mưa rất to, có khi kèm theo những cơn giông sấm sét. Dưới cơn mưa, nhìn cánh đồng rất vắng vẻ, bát ngát mênh mông không có một bóng người. Sau những cơn mưa, mọi người chân trần đi trên những đường ruộng lầy lội, để bắt được con cá, con cua đồng về nấu canh chua.  Đó là những món ăn dân dã rất ngon, mang đậm hương vị quê hương. Cánh đồng vào thu ruộng đã được cấy, lúa đã mọc lên cao.
Đến mùa đông thì cây lúa đã chín. Những người bà con nông dân quê tôi, bắt đầu gặt lúa. Lúa được gặt chất thành từng đống đầy đồng, rồi được mọi người bó thành từng bó để gánh về nhà. Mọi người làm việc cực khổ, mồ hôi ướt đẫm đầy áo, nhưng trên gương mặt họ vẫn luôn nở nụ cười. Họ vừa làm việc vừa nói chuyện với nhau rất thân tình. Hình ảnh ấy tạo nên một bức tranh đồng quê thật là đẹp và ý nghĩa. Để rồi bức tranh ấy, để lại một dấu ấn rất đặc biệt trong tâm trí chúng tôi. Dù thời gian trôi qua, mọi thứ đều  thay đổi nhưng tình yêu quê hương của những người con chúng tôi sẽ không bao giờ thay đổi.
Đến mùa xuân thì lúa đã được gặt xong, chỉ còn lại những gốc rạ trơ trọi. Mọi người gác lại chuyện làm đồng, để đón một mùa xuân vui vẻ.

T.N

No comments:

Post a Comment