Monday 31 October 2011

CÂU CHUYỆN ĐẦU TUẦN

Tản mạn. Trước đây tôi hay nghĩ cơm áo gạo tiền cứ vần con người xoay quanh, xoay quanh... nhưng một hôm tôi bất chợt nghĩ lại khi nghe tiếng hát trong trẻo của con trẻ. Theo đó tôi cũng cất tiếng hát và không ngờ giọng hát của tôi vẫn trong trẻo như ngày nào. Vậy ra, sau nhiều năm trăn trở với cuộc sống, may mắn thay giọng hát của tôi vẫn không đổi. Hy vọng rằng tâm hồn tôi cũng vậy.
Trên đường đời xô bồ và chông gai nhiều khi con người khó giữ được mình. Đến lúc thấy  chệch hướng thì mình đã đi quá xa rồi không thể lui được nữa. Vì vậy, nhiều lúc ta phải tập thiền, thiền trong nghĩ suy, thiền để thoát ra đời sống thường nhật, thiền để tìm lại chút gì đó trong trẻo của mình ngày xưa.
Cuộc sống có nhân có quả. Nhân và quả hiển hiện ngay trước mắt ta rành rành, có điều ta không chịu để tâm nhận thấy. Một trái tim đẹp thì tinh thần thư thái, minh mẫn, tình cảm tràn trề, nếu không chính ta sẽ là người giúp việc của chính ta, ta là nô lệ của việc mình làm và kết quả chính ta gánh chịu mọi hậu quả. Và có nhiều hậu quả khó nhận ra ngay tức thì, chỉ đến khi mọi thứ vuột mất khỏi tầm tay thì đã quá muộn. Vì vậy, thỉnh thoảng ta phải nhìn xung quanh ta để thấy rằng ta đã có đủ, và rằng ta đã hạnh phúc và may mắn hơn  nhiều cảnh đời khác. Đôi khi hạnh phúc cũng làm nên tất cả.

Và sau cùng, hãy dành ít phút để đọc câu chuyện nhỏ này.

Những con sói trong tâm hồn

Một cậu bé đến gặp ông mình để kể cho ông nghe về nỗi bực tức của mình khi bị bạn cùng lớp chơi xấu...
Sau khi nghe xong câu chuyện, người ông liền nói: "Để ông kể cho cháu nghe chuyện này. Đôi lúc, ông cũng cảm thấy rất ghét những người như vậy, nhưng rồi ông không buồn vì những gì họ làm. Bởi vì sự thù hận, bực bội chỉ làm cho cháu mệt mỏi chứ không làm đau kẻ thù của cháu. Điều đó cũng giống hệt như cháu uống thuốc độc nhưng lại đi cầu nguyện cho kẻ thù của mình chết. Ông đã phải đấu tranh với những cảm xúc như thế này nhiều lần rồi!"
Ngừng một lúc, ông lại nói tiếp: "Cũng giống như có hai con sói bên trong ông, một con thì rất hiền và chẳng bao giờ làm hại ai. Nó sống hòa hợp với tất cả mọi thứ xung quanh và nó không bao giờ tấn công ai cả, bởi vì sự tấn công đã không được dự tính sẵn. Nó chỉ đánh nhau khi điều đó là đáng để làm và làm theo một cách rất khôn ngoan, đúng đắn".
Người ông từ tốn nói tiếp: "Nhưng con sói còn lại thì không như thế! Nó lúc nào cũng giận dữ. Một việc thật nhỏ nhặt cũng có thể khiến nó nổi giận. Nó đánh nhau với tất cả mọi người, mọi vật bất kể lúc nào, mà không hề có lý do. Nó không nghĩ rằng đó là do sự tức giận và thù hận của nó quá lớn. Thật khó để hai con sói này cùng sống trong ông. Cả hai con đều cùng muốn chiếm lĩnh tâm hồn ông".
Cậu bé nhìn chăm chú vào mắt người ông rồi hỏi: "Ông ơi! Vậy con sói nào thắng hả ông?"
Người ông nói một cách nghiêm nghị: "Đó là con sói mà cháu vẫn hằng nuôi dưỡng!".
(Nguồn: Inspiretoday)
Anh Đào

No comments:

Post a Comment