Khi
đời sống khá lên, người ta thường nhớ tới thủa hàn vi, đó cũng là một trong
những lí do để các cuộc họp lớp được tổ chức nhiều hơn trong thời gian gần đây.
Thành
phố tôi sống vốn nhỏ hẹp, nếu tính cả vùng quê hương gốc gác nơi ghi trong khai
sinh là "nguyên quán" thì cũng chỉ cách trung tâm thành phố chưa đầy
15 phút xe máy. Vì vậy những gì liên quan từ thời bé cho tới đại học của tôi
cũng là liên quan đến thành phố này với những người bạn phần lớn còn ở quanh
đây.
Họp
lớp thuở tiểu học đầu năm mới cũng rất là vui, chuyện gì cũng nhớ hết, vì hồi
đó bộ nhớ chúng tôi còn trống, cứ nạp vô
là nhớ ngay. Thấy cũng lạ, mấy chục năm qua rồi mà cứ tưởng như hôm qua, có bạn
đầu bạc như vôi, có người không còn tóc, nhưng ngồi với nhau thì tinh thần cứ
như thời tóc còn để chỏm ngày nào. Vui ơi là vui! Tình bạn là thiêng liêng, khi họp lớp không mấy ai đem
chuyện tiền tài địa vị để bàn bạc, để mà so sánh, để mà lên mặt với đời, để mà "ta
đây rất oai" cả. Vui nhất là chuyện những anh học hành lôi thôi, hoang
nghịch có hạng, hay bị bêu tên trước trường...nói chung hồi đó không thấy tương
lai nào...thì nay trên khuôn mặt thấy rạng ngời nét yêu đời đáng yêu. Những anh
này đang nghiêm túc lập kế hoạch làm việc, mở rộng làm ăn ở các nước trong Cộng
Đồng Kinh Tế ASEAN (AEC) trong năm 2016 nữa chứ. Tôi hỏi, các bạn đâu có giỏi
tiếng Tây mà dự định mưu cầu lợi ích ở nước người, thì nhận được câu trả lời:
Tụi mình có "kỹ năng" và "tiếng TAY" - tức là body language
- sợ gì mà không đi, lại có thằng Đông họa sĩ đây, nếu họ không hiểu thì vẽ ra,
chắc sẽ ok thôi. Uh, mình tin ở sự xông pha dám đương đầu tìm đường đi riêng
của các bạn.
Còn những anh chị ngày xưa học hành giỏi
giang, nghiêm túc, luôn được nêu gương trước trường thì nay trên khuôn mặt hiện
lên nét cam chịu để sống sao "cho
qua ngày, chờ qua đời". Tổng kết như vậy, ai cũng cho là đúng và chính
xác quá đi. Và vui hơn, lạc quan hơn chứ không buồn trách gì! Vì chúng tôi là
bạn đồng niên...
Vậy
thì các bậc phụ huynh, đừng nên trách con trẻ về chuyện học hành, hay phê phán
nền giáo dục VN ta nữa nhé! Như thế hệ chúng tôi đây, tuy hồi bé nhiều kẻ không
ra gì, nhưng nay đều ổn cả, đều là những người dám xông pha ra ngoài biên giới
Việt. Dù sao chăng nữa, kết cục mọi chuyện chắc rồi sẽ ổn.
Họp
lớp, thế mà hữu ích và triết lý vô cùng.
Phan
Văn Hải
Tổng Giám Đốc TTKKTL từ năm 2006;
Luật gia (Chi Hội Đoàn Luật sư TTH);
Thạc sĩ Kinh Tế (Đại học Kinh tế Huế)
No comments:
Post a Comment