Monday 30 November 2015

“KHÔNG TIN”


          Tôi có 2 người bạn mà bố vừa mới mất cách nhau chưa đầy 2 tuần.
Một người mất vì tại nạn xe máy, người kia mất vì tại nạn nghề nghiệp của bác sĩ. Cả hai cùng ra đi ở độ tuổi 76 một cách không ai ngờ tới vì trước khi mất ai cũng đều mạnh khỏe. Có thể nói là rất khỏe.

          Một người để tăng cường sức khỏe và an toàn bản thân nên  thường xuyên đi xe đạp. Qua các ngã tư hay chỉ qua đường thông thường ông thường xuống xe dắt bộ cho chắc. Ông khi nào cũng chấp hành nghiêm luật giao thông và không tin mình sẽ gặp nạn khi tuân thủ nghiêm luật. Thế mà ông đã bị một thanh niên phóng ẩu tông vào người, đập đầu xuống đất và ra đi mãi mãi.

          Một người khác là cán bộ về hưu, con cái rất thành đạt và cuộc sống thoải mái. Khi bị bệnh ông được điều trị và chăm sóc đặc biệt tại bệnh viện có tiếng của thành phố. Khoảng 10 ngày thì bình phục khỏe mạnh và bác sĩ có dự định chuẩn bị cho về nhà an dưỡng. Thế mà cách đây mấy ngày vào ngày chủ nhật, ông đã ra đi nhẹ nhàng khi thấy khó thở và người thân điện thoại cho bác sĩ trực ca nhưng không được bác sĩ này hồi âm. Các bác sĩ điều trị sau khi biết ông qua đời cũng không tin đó là sự thực.

          Trên đời có nhiều việc không tin nhau xảy ra hàng ngày như vậy, và hệ quả là vô cùng nghiêm trọng. Phóng chiếu ra một qui mô lớn hơn, chúng ta sẽ mường tượng được những hệ lụy liên quan tới việc con người đặt lòng tin không đúng người đúng lúc.

          Tin và không tin nhau cách một làn ranh sao thấy mong manh  quá đỗi khó nhận ra.
          Một văn sĩ nổi tiếng có nói đại ý: Dầu sao tôi cũng vẫn tin vào những gì tốt đẹp ở mỗi con người...

          Không biết có bao nhiêu người đặt niềm tin vào con người như văn sĩ nói trên?

Phan Văn Hải
Tổng Giám Đốc TTKKTL từ năm 2006;
Luật gia (Chi Hội Đoàn Luật sư TTH);
Thạc sĩ Kinh Tế (Đại học Kinh tế Huế) 

No comments:

Post a Comment