Tôi
có người bạn là sĩ quan biên phòng vừa mới công tác vùng biên giới trở về. Bên
ly trà nóng bạn kể nổi khó khăn công tác khi phải "mật phục" trong
rừng rậm để bắt nhóm buôn ma túy qua biên giới theo chuyên án trên giao.
Nghĩ
tới cảnh núi rừng mênh mông, không khí trong lành thoáng đãng, tiếng suối róc
rách, chim hót véo von, lan rừng nở trên đầu súng...tôi nói ước ao được đổi vị
trí công tác với bạn. Bạn trả lời: " Thế là ông chưa biết đến rắn độc, vắt
rừng, sốt rét, thèm thuốc lá vì không được hút, cảnh cô quạnh, tiếng vượn hú
rợn người, rồi lũ quét, sụt đất sau mưa và thú dữ...nhiều thứ nguy hiểm đang
rình rập mà nếu chủ quan coi như là đi họp!".
Ồ,
rình, rình mò, rình rập, rình rang... Ký ức tuổi thơ lại quay về. Thời thơ ấu ở
nông thôn ai mà không chơi trò đánh trận giả. Phe "Nghĩa Quân" và phe
"Quốc Gia" là hai phía rất rõ ràng. Kinh nghiệm tích lũy được của trò
chơi trận giả này là kỹ năng "trốn" và "rình".
"Trốn"
thì chui vô đống rơm hoặc đống lá chuối cạnh chuồng trâu thì đố ai tìm được. Có
khi "chiến sĩ mệt quá ngủ khèo trong rơm hoặc lá chuối, đến khi "chỉ
huy" điểm quân sau chiến thắng thì thấy thiếu người, được đồng đội báo lại
"Chắc là đã hy sinh trong khi hành quân" (MIA!!!)...
Còn
"rình". Bọn chúng tôi rình "kẻ địch" thì ít mà "rình
nhân dân" là chủ yếu. Vì nhân dân mà sơ hở thì chuối xanh, cốc ổi, khoai
lang, khế chua ngọt...đủ thứ bà hằm (ăn được) đều bị "quốc gia" và
"nghĩa quân" cuỗm sạch. Nếu chiếu theo luật thời chiến, chắc lũ chúng
tôi đã bị tòa án binh tuyên án tử hình vì vi phạm chính sách thời chiến (trộm
cắp tài sản nhân dân)...chứ còn đâu được sống nhăn răng đến bây giờ để viết ra
những dòng này.
Nhớ
nhất là "rình rập" trong những đêm trăng. Cũng không hiểu tại sao
tiếng Việt lại có từ hay, súc tích, chính xác đến như vậy. Các cuộc "hành
quân đêm trăng" trở thành các đợt huấn luyện khả năng "trinh sát và
báo cáo". Số là các nam thanh nữ tú miền quê thường hay hẹn hò và tình tứ ở
làng quê dưới ánh trăng vô cùng lãng mạn. Chuyện của các anh chị được các
"trinh sát" tường thuật và báo cáo chi tiết sau khi trăng khuất.
Đúng
là rình "rập", cũng là một trong những kiểu "rình"...
Tuổi
thơ bổng vút qua đi với nhiều kỉ niệm khó phai.
Đã
qua rồi tuổi thơ "rình".
Phan
Văn Hải
Tổng Giám Đốc TTKKTL từ năm 2006;
Luật gia (Chi Hội Đoàn Luật sư TTH);
Thạc sĩ Kinh Tế (Đại học Kinh tế Huế)
No comments:
Post a Comment