Wednesday 28 October 2015

MỘT THỜI ĐỂ NHỚ


Thấm thoát thời gian trôi qua nhanh thật. Ngoảnh đi ngoảnh lại mới đó đã ra trường và đi làm được gần 10 năm. Bạn bè giờ mỗi đứa mỗi phương, đứa nào cũng đã lập gia đình và có con cái đề huề cả rồi. Giật mình nhìn lại, thì ra chúng ta cũng đã đi được nửa chặng đường đời. Ra trường, mọi người ai cũng bị cuốn theo guồng quay của cuộc sống, cơm áo gạo tiền, gia đình, nhà cửa nên cũng mấy khi mới được gặp nhau.
Nhớ hồi đó còn đi học, cả nhóm ở chung một xóm trọ, cùng ăn cùng học cùng chơi biết bao nhiêu kỷ niệm buồn vui của thời sinh viên. Dù mỗi đứa mỗi quê, mỗi đứa mỗi hoàn cảnh và tính cách hoàn toàn khác nhau nhưng thân nhau như anh chị em một nhà bởi đứa nào cũng phải xa quê, xa gia đình để đi học Đại học.
 Tuổi sinh viên nói đã trưởng thành thì cũng chưa hẳn đã trưởng thành nhưng cũng không còn là con nít nữa, thế nhưng cái tính tinh nghịch và ham chơi thì vẫn còn tồn tại trong tính cách của mỗi đứa. Lúc học thì học cũng ghê lắm, nhưng khi chơi thì chơi cũng không ai bằng. Tôi còn nhớ như in khi mỗi mùa thi tới, cả năm trời không chịu học hành gì, đến ngày thi thì đứa nào đứa nấy đều cắm đầu vào quyển sách không rời, học quên ăn quên ngủ. Có những lúc, đang cắm cúi học im phăng phắc thì được thầy cô thông báo thi cho nhìn tài liệu, thế là cả xóm trọ la hét um xùm, túm tụm nhau lại chơi đánh bài xả xì trét... Cái thời sinh viên đúng là cái tuổi "ăn chưa no, lo chưa tới". Nhưng đến năm cuối thì đứa nào đưa nấy đều phải học hành chăm chỉ, chuẩn bị tìm việc để khi ra trường không phải thất nghiệp. Ấy thế mà bây giờ đứa nào cũng đã có công việc ổn định. Thỉnh thoảng gặp nhau lại kể cho nhau nghe về cái thời đáng nhớ ấy.
Thời sinh viên đã để lại trong tôi những dấu ấn khó phai mờ. Đó là những chuỗi dài đầy ắp những kỷ niệm, buồn có , vui có. Xa rồi cái thời sinh viên nhưng nhiều lúc nhìn lại, mình đã có một cuộc đời sinh viên thật đẹp!

Phan Thị Mến
Cử nhân QTKD

No comments:

Post a Comment