Tôi là con trai đầu
nhưng bước ra xã hội được gặp rất nhiều người tôi coi nhau như anh em, trong số
đó tôi thầm gọi anh là anh "lớn".
Anh không cao lớn về thân hình, có thể nói đó là người có
chiều cao trung bình ở Việt Nam.
Anh không có học vị lớn về khoa học, với anh tất cả kiến thức
học được là từ những ngôi trường làng.
Anh không có chức vụ địa vị gì cả, ngoài chức "ông ngoại"
mà bạn bè hay gọi trong các buổi "lai rai".
Anh không có tài sản kếch sù để được gọi là đại gia.
Nhưng anh "lớn" bởi cái tình anh cư xử ở đời, nó
lớn và chinh phục được nhiều người. Anh sống chân thật, hay giúp đỡ tha nhân,
luôn đầy ắp niềm lạc quan yêu đời, bảo vệ lẽ công bằng. Anh hay làm cái việc mà
nay hiếm tìm thấy: "Vác tù và hàng tổng". Gặp ai anh cũng hỏi han có
khó khăn gì không để tìm cách giúp, giúp trực tiếp không được thì nhờ bạn bè
giúp, bạn bè giúp chưa xong thì nhờ các anh em trong nhà đứng ra giúp...Có ai
như anh "lớn" tôi không?. Có ai làm việc vô vị lợi như anh không?
Càng tự hỏi, tôi càng cảm nhận một nhân cách "lớn" trong con người
anh. Tôi rất khâm phục người Nhật, tôi cũng khâm phục anh trong sự so sánh vô
biên.
Phan Văn Hải
Tổng Giám Đốc TTKKTL từ năm 2006;
Luật gia (Chi Hội Đoàn Luật sư TTH);
Thạc sĩ Kinh Tế (Đại học Kinh tế Huế)
No comments:
Post a Comment