Một
buổi chiều rảnh rỗi ngồi ngắm mọi người đi qua về trước đường. Xe cộ đông đúc
và lề đường chật hẹp do hàng hóa và quán xá lấn ra đường. Một người phụ nữ gánh đôi quang gánh nặng thỉnh
thoảng lại nhấc cái đòn gánh lên cao hơn vai một chút cho đỡ nặng, đó là chị
bán bánh canh Nam Phổ. Lại một người phụ nữ nữa hạ đòn gánh xuống đất và ngồi
ghé lên nó để nghỉ ngơi, gỡ bắp non và râu bắp bán cho người đi đường. Hai gánh
bắp nặng và nóng hổi. Đằng xa có tiếng rao “Bèo nậm lọc ram ít đây!”. Lần này
không phải đôi quang gánh nữa mà là hai cái trẹt úp lại bưng ngang hông và một
cái giỏ. Tuy nhỏ nhưng cũng có vẻ nặng vì thấy dáng chị đi lệch hẳn một bên. Rồi
gánh chè nóng, trứng lộn, xe đẩy trái cây, dừa, gánh bún hến, bún nghệ, ghè đậu
hủ,…
Hình
ảnh người phụ nữ tần tảo mưu sinh là hình ảnh không thể thiếu trong văn hóa đường
phố Huế. Sự thuận tiện và đáp ứng đúng và kịp thời nhu cầu của nhiều người
trong một khu vực đã khiến cho loại hình dịch vụ này phát triển. Tuy không rộn
ràng, tiện nghi như các nhà hàng nhưng các gánh hàng đã trở thành một phần
không thể thiếu trong đời sống nhiều người và đặc biệt là những lao động phổ
thông vì nó phù hợp với túi tiền của họ. Không những vậy, thỉnh thoảng lại bắt
gặp những ông Tây, bà Tây ngắm nghía, chụp ảnh một cách thích thú các gánh hàng
bởi nó đã trở thành một nét riêng của Huế. Ví như gánh đậu hủ. Cái ghè đậu hủ
đã đặc biệt, cái vá múc nó càng đặc biệt hơn và tìm đâu ra gánh đậu hủ như vậy ở
nhiều nơi khác. Gánh bắp Cồn Hến cũng đặc biệt bởi nó được bao bọc bởi một màu
xanh lá chuối giúp những trái bắp luôn nóng hổi và gánh hàng bắt mắt, xanh mướt,…
Vốn
nổi tiếng thơ mộng với hàng cây xanh, đường phố Huế còn được điểm tô bởi những
gánh hàng rong của các o, các mệ. Nhẹ nhàng nhưng ăn sâu vào tiềm thức của người
dân xứ Huế, các gánh hàng rong là một hình ảnh đẹp khó quên.
Nguyễn Thị
Anh Đào
Cử nhân Kế Toán,
Cử nhân Anh Văn
No comments:
Post a Comment