Buổi tối
đang ở nhà, nghe tiếng trống múa lân, đứa con đòi tôi: “chở con đi xem múa lân
với”, tôi chợt nhận ra rằng: “à, con bây giờ đã biết đến Trung thu rồi”. Năm
ngoái, cu cậu nghe tiếng trống chỉ đòi mua cho được cái trống thôi, không nghĩ
là có múa lân vì rất sợ ông lân, ông địa nên có dám nhìn đâu.
Trung thu
lại về không nhộn nhịp như ngày xưa vì bây giờ các đội múa lân nhỏ không ít thì
nhiều đã không còn, nhường lại cho các đội múa lân lớn có tổ chức quy mô hơn.
Nhớ lại
ngày xưa, các đội múa lân không phân biệt lớn nhỏ cùng nhau góp vui cho đêm
Trung thu thêm phần sôi động và nhộn nhịp. Các ngày trước đêm Trăng tròn, các đội
múa nhỏ bỏ công chăm chỉ tập luyện để được mọi người mọi nhà chú ý và treo
thưởng xứng đáng. Ngày nay, các đội múa lân nhỏ của các em thiếu nhi đã dần ít
đi cũng do phần lớn mọi nhà đã không còn hứng thú như lúc xưa mà cứ nghĩ múa
lân bây giờ là phải thật to, thật lớn và thật hoành tráng.
Trung thu
là của nhi đồng, của các em thiếu nhi..vậy mà người lớn đã ít nhiều quên mất.
Nghĩ lại không có những đêm Trung thu nào đẹp nhất như ở Huế. Chị tôi ở TP Hồ
Chí Minh thường kể rằng: Trung thu ở trong đó không có các đội đi múa từng nhà,
từng xóm, mọi ngóc ngách như ở Huế, Trung thu trong đây người dân thích đi chơi
phố, xem múa lân của các đoàn lớn tập trung tại một điểm đâu đó, có tổ chức bài
bản. Cũng đúng thôi, một thành phố lớn mà..
Mong rằng
một mùa Trung thu mới lại về đầy ắp tình yêu thương và tiếng cười cho các em
nhỏ, các em nghèo không đủ điều kiện vui cùng đêm Trung thu sẽ không còn xa
nữa.
Trương Hữu Quốc
Huy
Cử nhân
Công nghệ thông tin
Cử nhân Kế
toán
No comments:
Post a Comment