Ngày
tết ngày xuân, ai ai cũng háo hức về đoàn tụ, sum vầy bên gia đình của mình,
nhất là những người con xa quê. Một năm trời vùi mình vào công việc để kiếm
tiền thì người lao động nghèo chỉ mong 3 ngày tết 7 ngày xuân được về quê bên
ông bà, cha mẹ, con cái, cháu chắt cùng nhau đi thăm họ hàng, cùng nhau đi chơi
xuân. Nhưng người lao động thì chờ cuối năm được lương, được thưởng cao mới
tính tới chuyện về quê mà đâu phải có lương thưởng là đã được về, chi phí đi
lại cũng là một nỗi lo. Lương tháng tằn tiện chỉ đủ sinh hoạt và gần
như không tiết kiệm được đồng nào. Mức thưởng Tết 4-5 triệu đồng/tháng tuy
không nhỏ, song nhẩm tính sơ sơ tiền tàu xe về quê, quà Tết… cũng đã gần hết, chưa kể chi phí về
quê tiêu Tết.
Tết là
dịp để gia đình sum vầy hạnh phúc song với những người lao động nghèo xa quê,
để có được một cái Tết ấm cúng, đầy đủ không hề đơn giản. Xã hội dần thương mại hóa kéo theo những giá trị tinh thần và
truyền thống cũng chịu tác động. Tết giờ đây đi cùng nhiều lo toan hơn sự háo
hức. Vì vậy, nhiều người lao động nghèo xa quê sợ Tết
vì muốn về quê nhưng không đủ điều kiện kinh tế, hay về mà chịu nhiều áp lực
tài chính những ngày Tết. Tết! Người háo hứng trở về quê, kẻ ở lại xứ người
ngậm ngùi đón Tết.
P.K
No comments:
Post a Comment