(st)
Buổi sáng đi tập thể dục
tiện đường ghé vào chợ buổi sáng. Một công hai việc, vừa tiện vừa vui vừa tiết
kiệm chi phí sinh hoạt gia đình.
Chợ buổi sáng đông và
vui, đông đúc vì người bán và người mua cũng nhiều. Người mua sỉ cũng có và người
mua lẻ cũng có. Người bán cũng vậy.
Được đi chợ buổi sáng mới
thấy cái thú của nó. Đến đây có thể tận mắt nhìn thấy và phân biệt đâu là hàng
từ các nơi khác chuyển về và ở đâu là thổ sản địa phương. Trái cây, rau, củ từ các nơi khác về thường
được đóng gói, đổ đầy cả bãi tập kết, cá tôm, mực thì đang ướp cả khối đá. Nhìn cứ cảm
giác sợ sợ, sợ đâu đó lẫn hàng Trung Quốc hay hàng hóa nhúng thuốc bảo quản như
truyền hình bấy lâu nay thường nói. Cá, tôm, mực từ xe chuyển xuống sau khi
thuận mua vừa bán thường được người mua ngâm trong nước rã đông và xếp vào rổ đem
bán. Loại này sau khi được ngâm nước vẫn mang vẻ sáng láng như kiểu mới được
vớt từ sông lên, không thua gì đồ tươi, phải người sành sỏi mới phân biệt được.
Ngày xưa các cụ thường bảo
" Nhà vườn ăn cau sâu" bởi vì cái nghèo, người ta chọn những cây trái
ngon bán hết chỉ để lại những quả xấu cho con cái trong nhà. Ngày nay, khái niệm
"nhà vườn ăn cau sâu" lại được hưởng ứng của cả nhà giàu. Người ta tìm
mua những bó rau có sâu, các loại quả có vỏ ngoài xấu xí để đảm bảo không phải đồ
Trung Quốc, loại nhúng thuốc ngon mắt, hại thân. Bởi vậy, ở buổi chợ sớm có rất
nhiều người mang dáng vẻ nông dân, chất phác bưng rổ rau hoặc một buồng chuối bán
ở rìa chợ hay bưng bê bên nách một ít rau trái đi dạo quanh chợ. Những người này
luôn được các bà đi chợ tìm kiếm và mua hàng. Mà đúng thật, rau trái loại này về
nhà mới thấy được độ thơm ngon mặn mà của nó. Chỉ tiếc rằng loại này thi thoảng
mới có, giá lại không rẻ nên chưa đủ sức đánh bật các loại hàng độc hại kia ra
khỏi chợ. Vậy là phải đi sớm sớm mới có đồ ngon cho gia đình.
Buổi sáng đi thể dục kết
hợp đi chợ mang về thực phẩm tươi ngon vừa giữ gìn sức khỏe vừa tiết kiệm thời
gian trong ngày. Tuy nhiên, điều này chỉ mới được đa số phụ nữ luống tuổi hưởng
ứng. Có lẽ ở tuổi này họ mới nhận ra được giá trị của việc đi chợ buổi sớm là
như thế nào.
Nguyễn Thị Anh Đào
Cử nhân Anh Văn
No comments:
Post a Comment