Thoạt đầu
nghe đến chữ ‘chạy”, ai cũng bất ngờ vì thường chỉ có “chạy việc” cao hơn tí ‘chạy
chức, chạy quyền” cao hơn nữa là “chạy tội, chạy án”, chứ có ai “chạy trường”
bao giờ, đằng này lại ‘chạy trường’ cho con vào lớp 1..Nghe có vẻ buồn cười,
nhưng lại là tình trạng chung của xã hội lúc bấy giờ. Thường làm cha làm mẹ, ai
cũng muốn con cái mình là số 1, được học ở trường điểm của thành phố, của tỉnh
vì thế mà lúc con chập chững ở lớp Lá thì ba mẹ đã chạy đôn chạy đáo sẵn sàng lao vào cuộc chiến tìm ‘đường” để chạy trường trái
tuyến cho con, có ba mẹ đã tìm đường lúc con nghĩ hè lớp Chồi, trời Huế bắt đầu
bước vào mùa nóng cực điểm nhưng cũng không nóng bằng quá trình “chạy trường”
cho con, nhiều phương pháp điển hình trong quá trình ‘chạy trường” cho con như
sau”
- Chuyển hộ khẩu cho cả gia đình, ví dụ có nội ngoại hay
bà con gì đó, để sau này hợp thức hóa giấy tờ nhỡ may có thanh tra về, có nhiều
tình tiết buồn cười xảy ra là có nhiều cha mẹ nhập hộ khẩu nhưng không ở đó,
thỉnh thoảng chỉ tạt ngang thôi, vậy là bị cảnh sát khu vực kiểm tra đột xuất,
không lưu trú tại nơi đăng ký nhập hộ khẩu, thế là tức tốc dọn cả gia đình về ở,
chồng thì ở nhà nội, ba mẹ con lếch thếch lôi nhau về nhà ngoại, không biết con
sau này có trở thành thiên tài vì được
học ở trường chuẩn, lớp chọn hay không nhưng ba mẹ thì cứ lục đục hoài vì “một
cảnh mà hai quê”.. tuy nhiên không phải nhập hộ khẩu cho cùng tuyến là con mình
có thể yên tâm đàng hoàng được vô học, mà phải nhờ người quen nào đó làm trên
“Sở” xin thêm cho, không thì sẽ bị đẩy qua trường khác không “chuẩn” bằng;
-
Nếu cha mẹ công tác tại cơ quan nhà nước nào đó thì
làm cái đơn tranh thủ lúc “sếp”, “sếp” ở đây là các bác lãnh đạo của thành phố
hoặc của Tỉnh xuống cơ quan làm việc, thì cầm đơn qua xin bút phê, ký tắt dưới
đơn để xin chạy trường trái tuyến cho con, vì thế có lần, cô hiệu trưởng của
trường X, trường nổi tiếng của Huế đã nói rằng “tôi không biết ông A này là ai”
và chị đó đã cầm đơn ra về và tìm đường khác;
-
Cuối cùng là “có tiền là chạy được trường”, và số tiền
tỉ lệ thuận với danh tiếng của ngôi trường mà các bậc phụ huynh muốn con em
vào, nghe phong phanh la 32 triệu cho một suất trái tuyến vào Trần Quốc Toản,
Lê Lợi và Quang Trung.. còn những trường khác như An Cựu, Xuân Phú.. thì cái
giá là 5 triệu, và có trường hợp phụ huynh phải mất 2 lần tiền mới chạy được
“đại học chữ to” cho con vì tìm người chưa đúng.. và vì thế mà một vị cán bộ
cấp côi có đến 7 em học sinh được gởi trong cùng một lớp…
Thiết nghĩ,
trẻ có thông minh hay không, là thiên tài hay không, học ở cấp 1 chưa có thể
nói lên được điều gì cả, vẫn biết là nếu con được học trong môi trường tốt thì
sẽ tốt hơn …tuy nhiên để lao vào cuộc
chiến khốc liệt như vậy thì cha mẹ nên suy nghĩ, tính toán, xem xét và cân nhắc
lại, có thể tạm chấp nhận “chạy trường” cho con trong trường hợp hộ khẩu ở
huyện, không cùng đường để đưa đón con cái…tuy nhiên cái cần nhất cho con trẻ
đó chính là kỹ năng sống, hãy cho con được làm quen, được rèn luyện những kỹ
năng của cuộc sống như học bơi, học vẽ, đi tham quan, học ngoại khóa, cung cấp
cho con những kiến thức cuộc sống thực tiến qua các hoạt động thiết thực hàng
ngày, chứ không phải là cố gắng chạy đua cho con được vào trường điểm, lớp chọn
để rồi sau cả ngày học ở lớp, cha mẹ chạy vội tới trường đút vội cho con cái
bánh, ổ bánh mỳ, uống tạm miếng nước cam để cho con tới lớp phụ đạo Văn, Toán,
Anh cho kịp giờ…Đừng biến con thành công cụ để nhồi nhét cũng như là công cụ để
biến ước mơ của cha mẹ thành hiện thực, cái quan trọng là hãy để cho con có một
tuổi thơ đúng nghĩa!
TH
No comments:
Post a Comment