Friday, 18 May 2012

VĂN HÓA ẨM THỰC VỈA HÈ



Có lẽ không nơi đâu có được sự phục vụ thân thiện như quán vỉa hè, nơi đó người ăn không khe khắt, người bán cũng chẳng đòi hỏi quá cao. Quán ngoài đường không cần quảng cáo mà tên tuổi đã gắn liền với tên món ăn...
Đã là người Việt thì hầu như ai cũng có kỷ niệm gắn liền với món ăn đường phố. Thậm chí ăn ngoài phố, vỉa hè từ lâu đã trở thành một thói quen không hề khắt khe và vô cùng thú vị đối với mọi lứa tuổi.
Sống và lớn lên trên mảnh đất cố đô còn lắm nhiều bụi nắng và gió cát, ắt hẳn chúng ta sẽ dễ dàng bắt gặp những hình ảnh về những quán ăn bên lề đường, vỉa hè của các mệ, các bác và các cô đã trở nên khá quen thuộc đối với người dân xứ Huế. Nhìn những dãy hàng ăn bốc khói nghi ngút đủ hương thơm khiến cho du khách thập phương phải nén dừng lại trong chốc lát để cảm nhận và thưởng thức hương vị của món ăn hè phố.
Bên cạnh những nguồn dư luận trái chiều về việc món ăn hè phố không đảm bảo an toàn vệ sinh thực phẩm hay làm mất thẫm mỹ quan hè phố như lấn chiếm lòng lề đường hay làm ô nhiễm môi trường sống thì có thể nói bỏ qua những điều trên văn hóa ẩm thực vỉa hè đã định hình từ lâu trong tiềm thức của người Việt nói chung và người dân Huế nói riêng.
Nói đến món ăn đường phố thì không thể nói hết một ngày một bữa, đó là một thế giới ẩm thực dân dã đặc biệt.  Không chỉ có những gánh hàng rong mang món ăn vặt đi khắp thị thành, những chiếc xe kéo, xe đạp, xe đẩy tự chế cũng làm phận sự mang hàng ăn đi khắp nơi. Cũng không phải tình cờ mà thực khách duy trì thói quen ăn ngoài phố. Từ gánh hàng rong cho đến những quán ăn có đẳng cấp, thôi thì đủ các món, bao giờ cũng chọn những nơi có phố xá rộng rãi, vỉa hè thông thoáng tiện lợi cho thực khách tạt ngang vào hoặc chí ít vỉa hè cũng đặt được dăm chiếc bàn lộ thiên. Cái sự mát mẻ của khí trời, thoáng đãng của không gian, náo nhiệt của phố phường là ngọn lửa tiếp thêm cho các món ăn ấy. Ngoài ra một điểm thú vị hấp dẫn của thú ăn ngoài đường phải nói đến là sự thoải mái hưởng thụ mọi âm thanh cuộc sống. Bạn có thể vừa thưởng thức tô bún nghệ, cháo lòng nóng hổi thơm phưng phức vừa có thể ngắm dòng người qua lại khi đó mới thấy hết cái sự thong thả của ẩm thực vỉa hè. Thêm vào đó có cảm tưởng rằng hình như chỉ ngồi quán vỉa hè, người ta mới cho phép mình trút bỏ hết mọi rào cản suy nghĩ, lối sống và vai vế trong xã hội. Ai cũng như ai, thân thiện và bình dị như hàng xóm láng giềng. Một điểm độc đáo nữa là quán ăn ngoài đường cũng chẳng cần quảng cáo mà tên tuổi đã gắn liền với tên món ăn, thực khách tuổi nào cũng đã không ít lần tự đặt tên cho hàng ăn đường phố như quán bà Mập, quán ông Râu…Vỉa hè còn là nơi xuất phát những kiểu cách chạy bàn độc đáo hoặc những câu nói bất hủ kiểu “ 15 ngàn một bát vừa rẻ vừa ngon đây”!
Có thể nói, người ta chọn ăn ngoài phố không chỉ vì ngon, bổ, rẻ trong thời giá đắt dỏ mà còn vì một thói quen không bỏ được của tình yêu cuộc sống dung dị, giản đơn. Những bận rộn hối thúc của cuộc sống nơi đô hội ồn ào đã bỏ lại sau lưng để ngồi lại bên góc phố bằng một tâm thế thật yên bình, tĩnh lặng và thưởng thức dư vị đậm đà truyền thống của quê hương.
Ngọc Thủy

No comments:

Post a Comment