Con
chim có tổ, con người có tông.
Con hổ
có hang, con sóc có hốc.
Thú đi
hoang có rừng, người đi hoang còn có tình đồng loại.
Mọi
thứ trên đời này tồn tại được là do có sự dựa dẫm lẫn nhau, loài càng gần nhau
thì sự nương tựa nhau càng lớn. Ngoài ra, các loài khác nhau cũng nhờ nương tựa
vào nhau mà tồn tại vững bền, nương tựa vào tự nhiên như hang, hốc, rừng...như
thế cũng được coi là gắn bó mật thiết.
Khi
một mắt xích gắn bó này bị chặt đứt, sự tồn tại chung sẽ bị yếu dần đi, do nơi
nương tựa bị mai một.
Con người
là động vật bậc cao, thông minh nhất, có ngôn ngữ và chữ viết, có tư duy và có
sức mạnh siêu việt. Tuy nhiên trong thời đại vật chất, loài người đã có những hành
xử thiếu thông minh, tự gây ra hiểm họa cho bản thân mình mà không hay biết. Ví
dụ:
- Khai
thác tài nguyên vô độ;
- Hủy
hoại nguồn nước;
- Thải
ra môi trường hàng đống phế thải có hại không qua xử lý;
- Khuyến
khích tôn sùng vật chất và danh vọng;
- Làm
băng hoại tình đồng loại bằng hận thù, mâu thuẩn sắc tộc, đàn áp bất đồng đối lập,
gây chiến, tạo ra các thể chế với chính sách gây ra mẫu thuẩn và bất ổn xã hội nghiêm trọng.
...
Loài
người ngày càng quên đi nguồn cội của mình.
Đó là
một nguy cơ thực sự đối với toàn hành tinh của chúng ta.
PVH
No comments:
Post a Comment