Monday, 2 July 2012

NỖI LÒNG CỦA BÀ NGUYỆT




"An cư lạc nghiệp" là câu thành ngữ luôn in đậm trong suy nghĩ mỗi người chúng ta trong mọi nơi , mọi lúc. Và trong tâm tư của bà Nguyệt dưới đây có lẽ ước mơ này không bao giờ thành hiện thực. Mà trái lại khó khăn chồng chất khó khăn, nỗi buồn chồng lên nỗi buồn.
Những hình ảnh trên đây là nhà của bà Trần Thị Nguyệt, địa chỉ 307 Chi Lăng. Bà Nguyệt năm nay 51 tuổi. Bà có 5 người con (4 gái, 1 trai), chồng bà làm nghề xe ôm Tất cả các con đều đã có gia đình và hoàn cảnh rất khó khăn. Xem qua địa chỉ thì ai cũng ngỡ nhà bà là mặt tiền, một ngôi nhà khan trang. Nhưng hoàn toàn ngược lại, là một nhà tạm, rất nóng nực vào mùa hè, nằm trong một con ngõ, nhà được che bạc ni lông để mưa đỡ thốt và mùa hè đỡ nóng. Ai đã một lần đến thăm nhà bà không thể không chạnh lòng, xao xuyến. Nỗi buồn gia đình bà lại chồng chất khi người con rễ bị nghiện ma túy, người con gái của bà đi lấy chồng khác và để lại đứa con thơ dại cho bà nuôi, đến nay cháu đã được 5 tuổi. Có thể nói cháu dường như "mồ côi" cả bố và mẹ. Điều lo lắng lớn nhất hiện nay của bà là bà đã gần đến tuổi xế chiều, rồi đây sẽ không đủ sức khỏe để buôn bán hàng nước và hàng ăn ở vĩa hè như bây giờ nữa, rồi ai sẽ thay bà chăm sóc đứa bé ăn học đây.
Nguyện vọng của bà Trần Thị Nguyệt bây giờ là mong cháu nhận được sự giúp đỡ của các nhà hảo tâm, những tấm lòng nhân ái, chia sẽ khó khăn của bà. Là giúp cháu được đến trường. Và hết mùa hè năm nay là cháu đến tuổi vào lớp một. Bà cũng chưa có ý định như thế nào nữa vì bà rất khó khăn.

Hồ Sơn

No comments:

Post a Comment