Wednesday, 6 April 2016

MÙI VỊ TRÁI CÂY QUÊ TÔI



Mỗi người trong chúng ta ai cũng có một quê hương cho riêng mình. Tôi cũng vậy, và tôi rất yêu quê hương của mình. Yêu những người hàng xóm lâu năm, yêu những cây lúa trên cánh đồng, yêu luôn mùi vị trái cây quê hương những lúc đến mùa sai quả.  Đó là những thứ gắn liền với cuộc sống của tôi từ tuổi ấu thơ đến lúc trưởng thành.
Có ai còn nhớ câu “Quê hương là chùm khế ngọt, cho con trèo hái mỗi ngày”. Mỗi khi nghe câu hát này nó làm tôi thêm yêu quê hương mình đến da diết. Nhớ những ngày hè nóng nực, tôi cùng đám bạn trải chiếu ngồi dưới gốc cây khế sau vườn để hóng mát. Gió thoang thoảng đung đưa nhánh cây tạo thành những làn gió nhẹ làm xua tan đi cái nóng đến mệt cả người .Hóng mát xong, chúng tôi lại trèo lên cây chọn những trái khế ngon nhất hái xuống, rồi cắt nhỏ thành hình ngôi sao năm cánh mời mọi người cùng ăn. Vị ngọt của trái khế làm dịu đi cơn khát trong mùa hè đầy nắng.
Mùa trái cây mà bọn trẻ chúng tôi mong chờ nhất ngày ấy vẫn là mùa mít. Từ khi cây mít mới đâm chồi đã làm chúng tôi mong mỏi chờ đợi. Không hiểu sao mùi vị chát chát của những trái mít non lại làm bọn tôi mê mẩn đến vậy. Khi ăn vị chát của nó trộn lẫn với vị mặn của muối, hoặc vị ngọt của ruốc hấp dẫn đến làm sao. Đến khi mít chín, thì mùi thơm tỏa ngát một vùng. Từng múi mít được cắt ra bày lên đĩa, vị ngon ngọt của nó không ai có thể chối từ. Những sợi xơ mít cũng được dùng để kho với cá khô, còn hột mít dùng để hấp với cơm nóng ăn rất béo ngậy. Mỗi khi đến mùa mít chín thì nhà nào trong xóm cũng đều được thưởng thức những món ngon giống nhau như vậy cả.
Ngoài ra, quê tôi nhãn lồng cũng được trồng rất nhiều . Nhãn lồng quê tôi trái của nó không to giống nơi khác, nhưng vị rất ngon, thịt của nó rất dày.  Đến mùa, từng chùm nhãn sai quả được bọc lại để cho trái được ngon hơn và để tránh chim ăn . Đối với món trái cây này, ăn bao nhiêu chúng tôi cũng không bao giờ thấy ngán.
Dù tương lai sau này có được đi đến vùng đất nào thì tôi vẫn chẳng bao giờ quên được mùi vị trái cây của quê hương tôi. Nó không chỉ đơn thuần là mùi vị trái cây, mà là mùi vị quê hương của riêng tôi.


Trần Thiên Tú Như
Cử nhân Kinh tế

No comments:

Post a Comment