Không biết tự bao giờ khung cảnh xung quanh
tôi đã đổi thay một cách nhanh chóng đến như thế, mới đến nỗi tôi không còn
nhận ra những con đường, những cánh đồng trơ trọi thuở nào giờ đã biến thành những
ngôi nhà, biệt thự xa hoa mọc lên san sát đến choáng ngợp, đến từng quán café,
nhà hàng, quán nhậu trong không gian rộn ràng của những tiếng hò reo, cạn ly
của những khách hàng quá khích hay không khí du dương, trang trọng trong các
quán bar…Cánh đồng quen thuộc mà thuở bé tôi thường cùng bạn bè, gia đình đùa
vui, chạy nhảy thì giờ đây nó được quy mô hóa một cách hiện đại, xa hoa với cái
tên trông rất kiêu “ khu quy hoạch Nam Vỹ Dạ “. Có thể nói cuộc cách mạng công
nghiệp đã chính thức can thiệp sâu rộng
vào nông thôn biến cuộc sống của người dân cũng nâng lên một tầm cao mới, văn
minh hơn, hiện đại hơn. Tuy nhiên, cuộc sống xô bồ, rộn ràng tấp nập phần nào
phá vỡ đi những gì truyền thống, cổ kính, và tĩnh mịch của cái thuộc về xa xưa,
cái thuở gắn liền với hình ảnh con trâu, lưỡi cày, đồng ruộng mênh mông, bát
ngát thẳng cánh cò bay…
Biết rằng xã hội mỗi ngày
mỗi tân tiến, con người mỗi ngày cũng cần phải đi lên theo nhịp thở hối hả của
cuộc sống, tuy vậy, những gì thuộc về truyền thống xa xưa vẫn rất đáng trân
trọng và lưu giữ, nhưng biết làm thế nào bây giờ thay vào đó nuối tiếc, hay là
cứ cố gắng chấp nhận những gì đang có, đang diễn ra xung quanh mình theo lẽ tự
nhiên thôi.
N.T
No comments:
Post a Comment