Sáng hôm nọ trên đường đi
làm, phải len xe máy trong dòng người tấp nập trên con đường sát ngay sau bệnh
viện TW Huế, tình cờ gặp một chị đội nón đứng khóc ròng. Khi xe chạy chậm, tôi
nghe chị nói: Nồi bánh canh mấy trăm ngàn mới bán được vài tô thì bị mấy chú
trật tự tới úp nồi đi rồi, không biết tối nay mấy con ăn gì nữa?
Tôi cho xe lên vệ đường
để nghe rõ chuyện hơn thì được biết là thành phố ra quân lập lại trật tự vệ
sinh lòng lề đường. Cấm buôn bán hàng quà trên phố nếu chưa được phép, ai vi
phạm sẽ bị cưỡng chế hoặc xử phạt nghiêm. Nồi bánh canh bị hất chắc là bị xử
phạt nghiêm rồi. Tôi ủng hộ chủ trương của thành phố, nhưng cách làm thì còn
phải tính đến chuyện mưu sinh của người dân. Tìm được điểm hài hòa lợi ích hai
bên thật là khó, nhưng nếu quyết tâm và ngồi lại với nhau thì chắc chắn sẽ làm
được, hơn việc dứt khoát hất đi nồi bánh canh là công sức, tài sản của người
nghèo đô thị.
Tôi chỉ còn cách an ủi
chị vài lời, và biếu một ít tiền để động viên chị.
Trời mưa nhỏ, trời sẽ
lạnh nhưng sao thấy nóng bức trong người quá chừng.
PVH
No comments:
Post a Comment