Mùa mưa bão lại
về và mưa ở Huế buồn, dai dẳng và rất lạnh.
Tháng Chín ở Huế
mưa thường“vuốt mặt không kịp, cất mặt không lên”, “tối con mắt, tắt đĩa dầu”.
Tháng Chín, tháng Mười người Huế gọi một cách rất tượng hình là “mưa
lụt”.
Cao điểm của
“mưa lụt” xảy ra vào tháng Chín. Gần như năm nào cũng xảy ra đến nỗi người dân
Huế có câu:
Tới ngày trùng cửu không mưa
Cha con làm ruộng bán cày bừa mà ăn!
Có năm cơn
mưa lũ ở Huế kéo dài đến cuối tháng Mười rồi “bà trời Huế “ bắt đầu ra tay:
Ông tha mà Bà chẳng tha
Bà làm cái lụt hăm ba tháng mười
Lụt hăm ba
tháng mười là lụt nhẹ nhất trong năm. Những năm ông không tha thì Huế lụt lớn.
Sau mùa mưa lụt,
Huế vào đông. Mùa đông ở Huế lạnh lắm, lạnh từ trong ruột lạnh ra, lạnh từ
ngoài da lạnh vào cho nên mới có câu ca dao:
Tháng Ba mụ tra cũng tốt
Tháng Mười Một con gái tốt cũng hư
Đó là những
gì mà người dân Huế trên mảnh đất nghèo đói gánh chịu hàng năm. Vì xảy ra thường
xuyên nên người dân Huế đã được đưa vào những câu ca dao bình dị mà trong đó
không có một lời than trách như sẵn sàng chấp nhận sẽ phải đến với mình.
Q.H
No comments:
Post a Comment