Wednesday, 21 August 2013

NỖI LO NGÀY TỰU TRƯỜNG



Thế là mùa hè đã kết thúc. Một năm học mới lại bắt đầu. Các em đều hớn hở chuẩn bị sách vở mới, áo quần mới để đến trường gặp lại thầy cô, bạn bè sau chuỗi ngày dài nghỉ hè. Nhưng các em nào có hiểu, đằng sau niềm vui của các em là nỗi buồn, nỗi lo của các bậc phụ huynh khi năm học mới gần kề. Đấy là nỗi lo chung của tất cả các bậc phụ huynh có con em cắp sách đến trường. Đặc biệt là những phụ huynh nghèo, lao động tay chân, buôn thúng bán bưng để chạy từng đồng lo cho con ăn học. Đến những ngày này những ông bố, bà mẹ lại gồng mình kiếm thêm việc, chạy vạy khắp nơi để lo đủ tiền cho các em đến trường.
Mặc dù tôi chưa có con đến tuổi đến trường nhưng tôi cũng thấu hiểu được phần nào nỗi lo của các bậc phụ huynh qua những lời tâm sự của các bà con nghèo khi đi địa bàn khảo sát, rồi những khách hàng đến vay vốn tại Trung tâm của chúng tôi. Tất cả các dì, các chị đều có chung một nỗi niềm là tiền đâu để lo học phí cho con, tiền đâu để sắm cho con bộ đồng phục mới để chuẩn bị đến trường... Có chị bảo: chị phải nuôi 3 đứa con ăn học chỉ bằng nghề bán bánh dạo. Vì vậy, năm nào đến ngày nhập học của các con chị cũng lo lắng không yên. Chị tâm sự rằng: “mình đã khổ không được học hành đến nơi đến chốn nên nay phải cố gắng cho các con ăn học đàng hoàng để sau này chúng không phải lao động vất vã như bố mẹ”. Vì vậy dù có khổ đến đâu chị cũng cố gắng lo đầy đủ cho các con.
Tấm lòng của những người làm cha, làm mẹ là vậy đó. Vất vã cả một đời cũng chỉ mong sao cho các con ăn học nên người. Hàng ngày, bao bộn bề lo toan cho cuộc sống đã đè nặng lên vai của những bậc phụ huynh có hoàn cảnh khó khăn, sống nhờ những đồng tiền ít ỏi kiếm được từ những gánh hàng rong, những quán cóc ven đường...; thì nay phải gồng mình lên để lo cho con được đầy đủ hành trang đến lớp. Nhưng cuộc sống này đâu có dễ sống đối với những người nghèo khi mà vật giá lại liên tục leo thang. Nào là học phí tăng, giá sách vở tăng, giá xăng tăng, giá thực phẩm tăng...tất tần tật đều tăng giá trong khi thu nhập của họ cũng chỉ co vậy mà thôi. Làm sao mà không lo lắng, trăn trở cho được.....

PTM

No comments:

Post a Comment