“...Và
thêm một cơn mưa chiều nay lại đến
Đang phủ đầy nơi trái tim tôi
Mưa vẫn rơi… một cơn mưa trong lòng!”
Đang phủ đầy nơi trái tim tôi
Mưa vẫn rơi… một cơn mưa trong lòng!”
Cầm cuốn sách
mình yêu thích trên tay , ta ngẩn ngơ nhìn ra tấm kính ướt vì cơn mưa nặng hạt.
Ta say trong từng con chữ, mạch văn để rồi ta không biết tự bao giờ? Mưa đến
mang một không khí mát lạnh cho mùa hè oai bức, phá đi cái không khí ngột ngạt của
cái nóng đầu hè. Nhưng cũng không biết tự bao giờ mưa đến lại mang một nỗi buồn miên man cho ta.
Và rồi ta nhớ: Nhớ những ngày hè, khi ta còn bé vẫn nô đùa rong chơi dưới cơn
mưa giông với lũ trẻ hàng xóm. Vô tư, vô lo cho cuộc sống thực tại, chỉ mãi
miết rong chơi và mơ về một tương lai xa xôi ... Nhớ một ngày mưa bất chợt, ta
tìm chỗ trú dưới hiên nhà ai và rồi đôi ta gặp nhau, trở thành một kỉ niệm
trong kí ức tuổi học trò ...
Mưa hẹn hò
với ta mang món quà kỉ niệm xưa được cất giữ bao lâu tưởng chừng đã đi vào quên
lãng. Mưa đưa ta về những ngày quá khứ vui tươi, hồn nhiên của đứa trẻ dần lớn
khôn và rồi mưa cũng làm phai nhạt đi những ngày hiện tại u uất mà mang đến một
tương lai tươi sáng khi mưa gặp nắng sẽ xuất hiện cầu vồng.
Ta mong mưa
đến ta trong những ngày đầu hè oai bức để xóa đi những bộn bề lo toan cho cuộc
sống, xóa đi những căng thẳng trong công việc hằng ngày, xóa đi những bâng
khuâng của cô gái mới lớn để mỉm cười như ánh nắng mùa xuân.
Ta bước ra
khi cơn mưa đã tắt, nắng dần buông khi hoàng hôn chiều xuồng, bước nhẹ nhàng
trên con đường ánh đèn vàng và rồi ta bừng tỉnh khi gió nhẹ thoảng qua ...
P.K
No comments:
Post a Comment