Wednesday, 14 September 2011

RỘN RÀNG TẾT TRUNG THU

Cứ đến rằm tháng 8 hàng năm, các em nhỏ lại nhộn nhịp nô nức kèn trống lung linh sắc màu cùng đi rước đèn, xem múa lân trên khắp mọi nẻo đường. Những cơn mưa rào nặng hạt ở Huế dường như không ngăn được niềm vui rộn ràng vui sướng khi đây là dịp các em thõa sức vui chơi thỏa thích sau những giờ học căng thẳng. Trong khi người lớn thì uống rượu, thưởng trăng và hát trống quân thì các cô bé, cậu bé tỏ ra hóa hức khi được người lớn tặng đồ chơi như đèn ông sao, mặt nạ, đèn kéo quân hay súng phun nước..rồi bánh nướng, bánh dẻo. Và cứ vào các tối từ 13- 15 các em sẽ rước đèn đi xem múa lân, hát ca các bài hát trung thu và cùng cha mẹ phá cỗ.
Tết trung thu được coi là Tết của trẻ em hay còn gọi là “Tết Trông Trăng”, một cái tết mà ở đó, các em được phát huy hết các đức tính tốt đẹp của mình, được vui chơi thõa thích, được hòa mình vào trong thiên nhiên kỳ thú và được đắm mình trong vòng tay yêu thương nhân ái của mọi người. Nhưng bên cạnh đó, cũng có nhiều trẻ em nghèo trên địa bàn thành phố hay những em đến từ vùng sâu vùng xa thì việc nhận đèn lồng, bánh trung thu hay đơn giản chỉ là đùa vui trong tiếng trống rộn ràng quả thật vẫn còn là cái gì đó xa xỉ, và dương như quá xa vời với các em. Do đó mà hành động chung tay vì cộng đồng, vì quyền lợi của trẻ em nghèo như thăm và tặng quà hay chỉ là tổ chức một bữa tiệc trung thu đơn giản và ấm cúng cùng nhau phá cổ trăng rằm cũng phần nào mang laị niềm vui giúp các em đón một cái tết trung thu khá trọn vẹn và thực sự có ý nghĩa.
Có thể nói, lễ hội trung thu hàng năm đã ăn sâu vào trong tiềm thức của người Việt, một nét văn hóa cần phải được giữ gìn và bảo tồn. Có lẽ bất cứ một người Việt Nam nào cũng có tuổi thơ và đều có những giờ khắc tưng bừng vui đón tết Trung Thu.  Vui vì được rước đèn, được tự tay nhặt từng hạt bưởi để xâu thành một chuỗi phơi khô làm đèn thắp đêm Rằm tháng tám, để rồi khi thành người lớn có gia đình và rồi lại sắm tết cho con cái, nhìn chúng múa hát đón trăng trong lòng ai không khỏi bồi hồi nhớ về một mùa trăng năm nào, bên tai lại vọng về bài hát cũ”.
                                    Ngọc Thủy

No comments:

Post a Comment