Vậy
là mùa hè đã đi qua và nó đem theo luôn cả cái nắng chói chang trong những ngày
qua, để nhường chỗ cho mùa thu với bầu trời trong xanh. Mùa thu, mùa của những
chiếc lá vàng rơi ngập con đường đi bộ. Vào những ngày cuối tuần, được dạo bước
thảnh thơi trên con đường tràn ngập cây xanh để ngắm lá vàng rơi, ta thấy cuộc
đời này thật đáng sống biết bao nhiêu. Khi ấy ta thấy lòng mình thật thanh
thản, bình yên và những lo toan mệt mỏi trong cuộc sống bỗng dưng tan biến. Không
giống như cái nắng của mùa hè và cái lạnh lẽo của mùa đông. Mùa thu luôn tràn
ngập sinh khí, bầu trời luôn trong lành và mát mẻ.
Mùa
thu về trên khắp các nẻo phố, các đóa hoa cúc đua nhau nở bên khung cửa sổ đầy
thơ mộng. Sáng sớm vào thu, sương phủ đầy từ cành cây đến ngọn cỏ, tạo cho ta
một cảm giác bâng khuâng buồn bả đến lại thường.
Mùa
thu lại đến, các cậu học trò lại phải cắp sách đến trường để tiếp bước ước mơ
về tương lai của mình và hoàn thành những ước vọng của cha mẹ. Vậy là các cậu
ấy phải bỏ lỡ những trò chơi mà đã làm các cậu ấy say mê vui chơi trong những
ngày nghỉ hè.
Rồi
mùa thu này, lại khiến những người lớn như chúng tôi cũng bồi hồi nhớ lại những
kỷ niệm của mùa thu xưa. Kỷ niệm về tuổi học trò đầy mộng mơ lắm niềm vui ít
nỗi buồn, được sống trong môi trường tràn ngập tình bạn không suy tính hơn
thua.
Khoảng
trời thu trong xanh, vào những ngày đầu thu nắng hạ vẫn còn vương vấn đâu đây.
Mùa thu đến rồi đi chất chứa trong lòng những nỗi niềm khó tả.
T.N
No comments:
Post a Comment