Dân là cha mẹ. Đánh dân cũng như đã
đánh cha mẹ vậy. Đứa con đánh cha mẹ ắt hẳn là đồ bất hiếu, ngỗ ngược, nếu như
thời trước thì pháp luật sẽ không cho người đó còn đất để sống, người đời sẽ
khinh bỉ đương sự suốt đời và cả ngay khi hắn ta bị chết đi.
Lực lượng công quyền hoặc hỗ trợ công quyền ở nước ta theo như thông tin
báo chí trong thời gian qua thì hình như ngày càng hung tợn, không còn là chổ
dựa vững chắc cho lòng dân nữa.
-
Họ
đánh dân lành để ép cung,
-
Bóp
cổ dân để giải tán việc bán rong,
-
Lấy
cuốc bổ vào đầu dân khi giải tỏa cưỡng chế,
-
Bắn
đạn sát thương vào nhà dân khi thu hồi đất,
-
Lấy
gậy giao thông vụt vào đầu dân khi người ta quên đội mũ bảo hiểm,
-
Đả
thương đến chết những người bị tạm giam tại cơ quan công an rồi đổ vấy cho
đương sự tự tử,
-
Đánh
cả nhà báo tiếp cận các cuộc giải tỏa đất đai,
….
Câu hỏi là tại sao một chế độ tốt đẹp
mà lại đẻ ra nhiều cán bộ công quyền lộng hành như vậy? Các nội dung trên không
phải cóp nhặt từ các báo “chống chế độ”, chúng được người viết trích từ các báo
chính thống nhà nước cả đấy.
Báo chí mạnh dạn công khai các việc
“đánh dân” trên là rất đáng hoan nghênh, nhưng không có cơ quan nào ra tay
trừng phạt nặng những kẻ đánh dân một cách nhẫn tâm đó cả. Hay phải đợi người
dân dùng tới luật riêng của mình?
PVH
No comments:
Post a Comment