Monday, 5 December 2011

Nhân dân đang nghĩ gì?

Không thể đại diện cho nhân dân để trả lời câu hỏi trên, thôi thì tự xem mình là một phần tử trong tập hợp nhân dân, thử trả lời bằng cách viết ra: “ Ta đang nghĩ gì?”

Đất nước đã hòa bình thống nhất,  giang sơn đã về một mối,  đã không còn cảnh bom rơi đạn nổ, nỗi lo sợ như thời  chiến tranh; dù hiểm họa ngoại bang rình rập, nhưng hòa bình vẫn là xu thế lớn. Nếu “ người lạ” ngông nghênh xông vào nước ta lần nữa thì người Việt chúng ta cũng sẽ chiến thắng. Là người có tuổi thơ đã quen với bom đạn và nằm hầm sâu, nên không quá lo sợ về điều này.

Vật giá gia tăng, lạm phát leo thang, con cái còn đi học, bao nhiêu chi phí hàng ngày hàng tháng, cứ xồng xộc tới. Nổi lo mưu sinh là điều lo lắng và nghĩ  suy lớn nhất. Phải chăng được như ngày xưa: bớt ô nhiễm hơn, giao thông trật tự hơn, hàng xóm thân thiện quan tâm tới nhau nhiều hơn, cuộc sống bớt xô bồ bon chen hơn...thì dẫu có khó khăn về kinh tế một chút như hiện tại nhưng  về tinh thần chắc sẽ bớt lo toan hơn chăng? Vậy thì nỗi lo cuộc sống không an toàn, nhiều bất trắc cũng là điều luôn canh cánh trong lòng.

Gác lại các nổi lo cơm áo gạo tiền, an ninh trật tự, lại suy nghĩ đến chuyện của xã hội, nơi các con của mình sẽ  gia nhập đội ngũ lao động hơn chục năm sau nữa. Cứ lấy thông tin từ báo chí chính thống của nhà nước để làm căn cứ, nổi lo lại triền miên mênh mang, không nguôi:

- Giáo dục ngày càng xuống cấp, dù đã tốn nhiều tiền của để tiến hành cải cách.
- Văn hóa ngày càng nhạt nhòa, lai căng, không bản sắc; có thể chúng ta đã thiếu bản lĩnh khi hội nhập.
- Công chức nhà nước không đảm trách hết vai trò của mình, chưa đảm trách và hỗ trợ tốt cho sự phát triển xã hội, người dân ca thán rất nhiều.
- Các cơ quan quyền lực nhà nước có quá nhiều vi phạm trong quản lý và thực thị pháp luật.
- Tiếng nói của người dân chưa được tôn trọng lắng nghe; thiết chế dân làm chủ chỉ mới dừng lại ở nghị quyết, thiếu hướng dẫn thực thi.
- Xã hội tích tụ nhiều mâu thuẩn trong nội bộ về tôn giáo, nhóm lợi ích, phân biệt giàu nghèo và bất bình đẳng xã hội.
- Nhiều điều chướng tai gai mắt xảy ra nhưng không có sự giải quyết dứt điểm để lấy lại niềm tin nơi nhân dân.
- Nội lực quốc gia không được sử dụng hợp lý, thất thoát và lãng phí còn quá lớn.
...........

Nhưng người dân nơi tôi còn chút niềm tin và hy vọng: đó là dân tộc VN xứng đáng có một vị thế trên trường quốc tế bằng sự cùng nhau vượt qua khó khăn hiện nay; chính trị ổn định sẽ tạo đà cho kinh tế phát triển, và ngược lại khi kinh tế phát triển hơn, hội nhập quốc tế sâu hơn sẽ tác động để thể chế chính trị thay đổi tích cực mang lại đời sống ấm no hạnh phúc cho muôn nhà.
Nhân dân sẽ sát cánh cùng Nhà nước để bảo vệ chủ quyền quốc gia, qua đó giúp cũng cố tình đoàn kết toàn dân tộc vốn đã lơi lỏng do thời cuộc.
Và nhân tài đất Việt còn rất nhiều, văn hóa Việt - suối nguồn văn minh Phương Đông sẽ dẫn đường cho dân tộc ta đến bến bờ vinh quang.

Lo nghĩ cho hiện tại, nhưng lại lưng lưng nhẹ nhỏm hy vọng vào tương lai tươi sáng của dân tộc, không biết mình có phải là anh AQ của Lỗ Tấn không nữa? Hy vọng là không phải như vậy!

PVH

No comments:

Post a Comment