Nếu đọc báo chí nêu chuyện tiêu cực thì chúng ta thấy xã hội
này tràn đầy sự xấu xa.
Nhưng chúng ta cũng biết rằng cuốc sống ngày cũng tồn tại
biết bao nhiều cao đẹp, đẹp như những việc mà người ta chỉ thấy trong những
giấc mơ hay truyện cổ tích.
Một Phó giám đốc Sở hy sinh trên đường đi cứu trợ nhân
thiên tai ở Nghệ An.
Một người thanh niên chấp nhận chết để nhường áo pháo cho
đồng nghiệp trong vụ chìm tàu ở phía Nam . Người bán vé số trả lại số
trúng độc đắc cho người mua chịu chưa trả tiền mấy năm trước; rồi những câu
chuyện về tình làng nghĩa xóm, tình đồng đội, tình đồng niên, đồng hương thấm
đãm tình người…
Nhưng cái xấu hình như đang nổi lên, đang lấn át cái tốt.
Người dân thành phố không giúp người bị nạn, bị cướp, bị lạm
dụng, bị hắt hủi, bị coi thường…; tính nghĩa hiệp trong mỗi người càng ngày
càng giảm đi. Cái ác được phen lấn tới.
Nếu như cái các được hoành hành nhiều ở tần lớp không có 2
chức vụ quyền hạn trong xã hội phần lớn do nghiệp nghập, cờ bạc, rượu chè, tiêm
hút, nghèo đói, thất nghiệp…gây ra thì có một cái ác âm thầm hơn đó là sự tham
nhũng, lạm quyền, vô lương tâm, vô cảm của cán bộ công chức.
Sự việc đã được báo chí nêu nhiều, đến nỗi một phó chủ tịch
nước đa thốt lên : họ ăn của dân không chừa một cái gì cả.
Thôi thì xem như cái xấu, như căn bệnh ác tính đã tràn lan
trong xã hội rồi, Để trị tiệt căn bệnh này, không có gì nhà nước, với sự ủng hộ
của người dân phải chung tay DỨT ĐIỂM TỪNG VỤ VIỆC MỘT.
Riêng quan chức có chức quyền, đừng có đọc diễn văn hô hào
mãi nữa. Phải xắn tay áo vào làm ngay thôi, bắt đầu từ việc nhỏ cũng được. Nên
làm hơn nói.
PVH
No comments:
Post a Comment