Friday 28 February 2014

CHUYỆN CẢNH GIÁC


Mấy chục năm trước, có một chương trình rất đông đảo thính giả nghe đài chờ đợi trên đài tiếng nói Việt Nam là : “Câu chuyện cảnh giác”. Chương trình này Phần nhiều nói về các chiến sĩ an ninh ta đã triệt phá các âm mưu của gián điệp Trung Quốc phá hoại kinh tế, chính trị, xã hội Việt Nam . Chắc chương trình này kéo dài hơn 10 năm và  sau đó dừng hẵn.
Mấy chục năm trước, khi chiến tranh biên giới bùng nổ, là người dân Huế chúng tôi đã phải đào hầm để chuẩn bị chống lại bom đạn của kẻ địch có thể tràn tới Huế bất cứ lúc nào. Xung quanh nhà tôi ở có rất nhiều hầm nối nhau bởi các giao thông hào, cứ tưởng như chiến tranh lại sắp sửa tới. Dân ta rất cảnh giác!.
Nói một cách khách quan, ông cha chúng ta từ hàng ngàn năm trước đã hết sức cảnh giác. Sống gần một lân bang hùng cường, đất rộng đông người chúng ta phải cư xử nhũn nhặn, tinh tế, nhưng giữ được vị thế và luôn cảnh giác. Chính vì vậy, từ khi Việt Nam giành được độc lập, quân phương Bắc mỗi lần xâm lấn nước ta thì luôn bị đại bại, thời gian là lâu hay mau mà thôi. Như thời Trần, 30 năm với 3 lần xuất quân với binh hùng tướng mạnh, quân Mông-Nguyên không làm gì được đại Việt ta. Trận Bạch Đằng do Hưng Đạo Vương chỉ huy được học viện Quân sử Mỹ nghiên cứu đề xuất nên đưa vào quân sử thế giới như là một trận thủy chiến lớn nhất thời đó. Giá trị trận thủy chiến này là bảo vệ được độc lập dân tộc và đánh quệ một lực lượng Hải Quân thế giới với hơn ngàn chiến thuyền thời bấy giờ. Đó là nghệ thuật mai phục, nghi binh và hiệp đồng tác chiến tuyệt vời của quân đội nhà Trần. Ông cha ta rất cảnh giác. Trần Khánh Dư bị biếm chức nhưng vẫn ngầm được trao nhiệm vụ thu thập thông tin của người Phương Bắc. Cái tài tình của ông cha ta là cảnh giác trong thế chủ động.
Thời chúng ta, tinh thần cảnh giác được gìn giữ và phát huy như thế nào? Xin mọi người hãy tự mình lý giải giúp!.
Xin thắp một nén hương lòng tưởng niệm đồng bào chiến sĩ đã hy sinh vì sự toàn vẹn lãnh thổ của đất nước ta 30 năm trước.

PVH

Wednesday 26 February 2014

BÁO CHÍ XỨ TA




Báo chí Việt Nam đã phát triển rất mạnh mẽ. Hiện nay có tới gần 700 tờ báo các loại. Theo cảm nhận khách quan của tôi, một số báo chuyên ngành, liên quan đến học thuật là những tờ báo đáng đọc nhất trong rừng báo chí đó.

Muốn  báo có uy tín, có nhiều đọc giả, thì bổn phải có những nhà báo giỏi là nhân viên hoặc là cộng tác viên của tờ báo đó, nếu là lĩnh vực khoa học thì phải có những chuyên gia giỏi, nhiều công trình nghiên cứu xuất sắc hoặc giới thiệu được những phát minh mới của thế giới và ứng dụng thực thế của nó. Các bài báo về khoa học thì các giáo sư tiến sĩ của ta tuy nhiều nhưng bài nghiên cứu được đăng báo thì thuộc loại thấp nhất trong khu vực.
Gần đây có hiện tượng tờ báo của một ngành gây tranh luận vì đưa tin ngoài ngành có nhiều lỗi kỹ thuật.
-         Người chưa chết thì lại đăng chết rồi và dự báo giờ chết cho người ấy.
-        Người bị nghi ngờ liên quan tới vụ án tầm quốc gia, chưa biết đúng sai ra sao thì tờ báo này lại ra sức bào chữa với những căn cứ hết sức “ngô nghê”.
-      Vụ trọng án chưa kết thúc thì tòa này đã đăng bản khai của bị can trong tù và lấy đó là chứng cứ để gỡ tội cho người mà bổn báo hết sức “yêu quí”.
-        

Nếu cứ theo cái đà này, báo nào cũng đăng tin không tuân thủ đạo đức nghề nghiệp nhà báo thì không biết nền báo chí nước ta sẽ đi về đâu?


PVH

Monday 24 February 2014

ỨNG XỬ CÓ VĂN HÓA


Trong cuộc sống, lời ăn tiếng nói là một trong những cách ứng xử giao tiếp quan trọng để mọi người đánh giá về chùng ta. Một trong những cách ứng xử trong giao tiếp chắc ai cũng biết, đó là lời cảm ơn.
          Trong cuộc sống, cảm ơn là lời nói thể hiện lòng biết ơn của mình khi nhận được sự giúp đỡ hay một món quà từ một người khác. Chúng ta phải cảm ơn vì lời cảm ơn là sợi dây liên kết kéo mọi người lại gần với nhau. Giúp chúng ta nâng cao giá trị của bản thân trong cuộc sống và tạo được mối quan hệ xã hội của ta ngày càng lành mạnh hơn. Trong văn chương có các câu ca dao nói về ứng xử giao tiếp trong cuộc sống, tiêu biểu là: “Lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”, “Tôn sư trọng đạo”, “uống nước nhớ nguồn”,… Ấy vậy mà, nhiều người lại hay quên lời cảm ơn khi nhận được món quà, sự giúp đỡ giúp đỡ từ người khác hay tỏ ra thái độ thờ ơ, khó chịu, phải chăng khi nói lời cảm ơn họ cảm thấy nặng nề khi nghĩ đến việc trả ơn và mang ơn người khác. Vì vậy, để rèn luyện lời cảm ơn trong giao tiếp ứng xử, chúng ta cần phải luyện tập, khi nhận được sự giúp đỡ hay một món qua từ một người khác phải nói cảm ơn, việc đó giúp chúng ta tạo được thiện cảm dối với mọi người.
 Nhìn chung, lời cảm ơn là một câu nói rất cần thiết trong giao tiếp. Vì vậy, mỗi chúng ta cần định hướng, rèn luyện lời cảm ơn ngay từ bây giờ để tạo dựng cho cuộc sống này tốt đẹp hơn và tạo dựng mối qua hệ của mình lành mạnh hơn.


D.N

Saturday 22 February 2014

Hạnh phúc của ba mẹ là thấy con nên Người ...


                                                
Giáo dục con cái không phải chỉ là một bổn phận quan trọng, mà còn là một vinh dự lớn lao của bậc làm cha làm mẹ, đó là việc trồng người. Không chỉ nuôi dạy một sinh linh bé bỏng trở thành những người hữu ích cho xã hội, mà còn là hình thành một “con” có sự tồn tại nhân- đức- tín -nghĩa. Vì thế, giáo dục con cái không phải là một việc tuỳ hứng, nhưng cần có một đường hướng, một kế hoạch và những phương pháp.
Yếu tố nền tảng cơ bản nhất đánh dấu vai trò giáo dục của cha mẹ là tình phụ tử và mẫu tử. Chính tình yêu thương này, như nguồn mạch xuất phát, trở thành linh hồn và quy tắc để gợi ra những sáng kiến và hướng dẫn cho mọi hoạt động giáo dục cụ thể, làm cho chúng thấm đượm những giá trị của cuộc sống.
Vậy thời gian thuận tiện nhất để trực tiếp giáo dục con cái, đó là khi đứa con bắt đầu nhận biết về những điều cha mẹ dạy bảo. Lúc bấy giờ gia đình sẽ trở nên mái trường đầu tiên dạy cho đứa bé những bài học làm người. Trong mái trường đó, cha mẹ chính là những “thầy cô” được tín nhiệm và yêu thương hơn cả, vì cha mẹ là những người sống gần con cái, hiểu biết con cái và yêu thương con cái hơn hết.Tuy nhiên, khoa học ngày nay cho thấy:
Người mẹ ảnh hưởng đến tâm tính và sức khoẻ của đứa con ngay từ lúc phôi thai. Trong thời gian này, các tâm tình và thái độ ứng xử của cha mẹ sẽ ghi dấu sâu đậm trên tâm tính đứa con sắp chào đời. Do đó, những bậc cha mẹ thương con sẽ hết sức lưu ý, để trong thời gian mang thai sống thật lành mạnh về luân lý và tâm linh.
“Uốn cây từ thưở còn non,
Dạy con từ thưở con còn đương thơ”.

PK

Friday 21 February 2014

CHẾT LÀ HẾT?




Tướng Phạm Quý Ngọ, người bị Dương Chí Dũng khai trước tòa đã mật báo giúp Dũng chạy trốn trước khi có lệnh bị bắt giam được thông báo đã chết vào tối ngày 18/2/2014. Như vậy, theo qui định của luật pháp nếu có vụ án liên quan tới ông thì vụ án này sẽ bị đình chỉ. Ông mất đi, là một đau thương mất mát lớn của gia đình và bạn bè. “Nghĩa tử là nghĩa tận”, mong ông sớm được siêu thoát.
Tất nhiên, cái chết của ông sẽ kéo theo nhiều hệ lụy, có thể suy đoán được như dưới đây:
+ Cơ quan pháp luật phải trả lời có việc ông đã mật báo cho Dương Chí Dũng chạy trốn trước khi có lệnh bắt hay không?
+ Số phận của Dương Chí Dũng sẽ ra sao, có được ân giảm bởi việc đã khai ra người mật báo cho mình nay đã bị chết hay không?
+ Có hay không việc ông Ngọ tự can thiệp để mình ra đi một cách thanh thản?
+ Có hay không việc có sự can thiệp từ bên ngoài để ông an nhàn siêu thoát? Như vậy vai trò của cơ quan pháp y phải rất quan trọng trong việc trả lời vấn đề này cho công luận.
+ Nhà nước rồi đây sẽ xử lý ra sao dư luận việc ông Ngọ ra đi đột ngột, đám tang ông sẽ được tổ chức thế nào? Việc điều tra vụ án “Lộ Mật” sẽ còn tiếp tục nữa hay không? Rồi việc tố cáo có đưa tiền nữa, sẽ được giải quyết thế nào? Nếu thực sự có việc đó thì sẽ công bố thế nào với công luận và xử lý ra sao?
+ Chắc chắn người dân sẽ có nhiều ý kiến khác nhau về vấn đề này, niềm tin vào công cuộc chống tham nhũng được phát động có bị suy suyễn gì sau cái chết của ông Ngọ hay không?
+ Có cách nào để chữa trị sự hụt hững của dư luận hay không?

Thông thường, chết là hết, theo nghĩa vật lý, tim một người ngừng đập là người đó đã chết hẵn, hình ảnh người đó còn lại trong lòng bạn bè và công luận như thế nào mới là điều quan trọng. Khi đó cái chết theo nghĩa vật lý dường như không có ý nghĩa nào cả!  Thật thế!

PVH

Thursday 20 February 2014

TRÒ CHƠI DÂN GIAN



Mỗi người trong chúng ta ai cũng được trải qua thời thơ ấu với nhiều niềm vui, sống một cuộc sống thoải mái vô tư với những ngày rong chơi cùng bạn bè. Một tuổi thơ hồn nhiên không lo âu suy nghĩ. Ngoài những buổi học căng thẳng ở trường, lũ trẻ ngày xưa lúc nào cũng có được nụ cười trên môi, với những đam mê vui đùa cùng chơi những trò chơi dân gian đầy hấp dẫn. Nào là cùng nhau thả diều, chơi ô ăn quan, chơi đánh banh thẻ, bịt mắt bắt dê, bắn bi….
Trò chơi dân gian rất có lợi ích cho việc phát triển thể chất và trí tuệ của những đứa trẻ. Mỗi trò chơi đều gắn liền với một bài đồng dao và chứa đựng cả một nền văn hóa dân tộc. Vì vậy nó sẽ giúp người chơi thuộc được nhiều bài đồng dao hơn, hiểu nhiều hơn về tình bạn, tình yêu gia đình và quê hương đất nước.
Trò chơi đầu tiên tôi muốn nhắc đến đó là trò chơi chơi ô ăn quan. Tôi nghĩ chắc bạn nào cũng thích nó, nhất là các bạn nữ. Mỗi lần chơi trò này, chúng tôi chơi rất say sưa nhiều khi quên cả giờ cơm luôn. Đây đúng là một trò chơi trí tuệ, lúc nào trong đầu cũng tính toán suy nghĩ đường đi hay, với mục đích giành được nhiều quân của đối phương để chiến thắng. Vật liệu dùng để chơi chỉ cần một viên phấn và một số viên sỏi nhỏ mà thôi.
Rồi trò chơi bắn bi, đây là trò mà bọn con trai rất thích. Viên bi với đầy màu sắc luôn thu hút bọn trẻ chúng tôi. Có đứa sưu tập cả trăm viên bi đủ loại. Chơi trò này giúp người chơi biết tập khả năng định hướng mục tiêu với nhiều cự ly, để chiến thắng đối phương.
Với trò chơi bịt mắt bắt dê thì cũng thú vị không kém gì các trò chơi dân gian khác. Trò này thường phải cần đến nhiều người để chơi. Người chơi được bịt kín mắt bằng một chiếc khăn. Còn các thành viên còn lại thì đứng quanh thành một vòng tròn. Nếu người chơi bắt được một ai đó, và đoán trúng tên. Thì người bị đoán trúng tên sẽ ra thay thế người vừa bị bịt mắt. Trò chơi này, khiến người chơi luôn có tâm trạng hồi hộp, và phải có đầu óc phán đoán.
Còn trò thả diều, tôi cam đoan rằng không có bạn nào là không thích trò này. Mỗi khi nghỉ hè, thì bọn trẻ chúng tôi lại rủ nhau đi thả diều trên những cánh đồng. Cánh đồng lộng gió, thổi cánh diều của chúng tôi bay lên cao. Rồi cả bọn thi nhau xem cánh diều của ai bay cao hơn, nếu cánh diều của mình được bay cao nhất thì tâm hồn cảm thấy rất vui. Mà vật liệu dùng làm cánh diều cũng rất đơn giản: giấy vở cũ, một sợi dây, hồ dán cùng với những thân tre nhỏ.
Với trò chơi bắn bi thường được các bạn nam hay chơi thì trò chơi đánh banh thẻ cũng được các bạn nữ rất thích. Trò chơi này đòi hỏi sự khéo léo từ bàn tay của các bạn nữ. Để chơi trò này ta phải cần có10 chiếc đũa tre và một trái banh nhỏ.
Còn nhiều và nhiều trò nữa, tôi không thể kể hết ra đây được. Tôi không biết, các trò chơi dân gian này còn được các bạn trẻ lúc bấy giờ chơi không. Nhưng tôi vẫn mong các bạn trẻ vẫn còn quan tâm đến nó. Đừng bị các trò chơi công nghệ hiện đại làm lãng quên nó, thì thật là đáng tiếc.

T.N

Wednesday 19 February 2014

HÀ ĐÔNG & HUYỀN NHƯ




“Bạo phát, bạo tàn” là câu nói  rất đúng cho trường hợp của Huyền Như.
Cách đây gần 9-10 năm, Huyền Như đã có khối tài sản mà nhiều người mơ ước với tổng trị giá lên tới 200 tỉ đồng. Nhưng dường như từng đó vẫn chưa thỏa cơn khát làm giàu, Huyền Như đã lao vào vay nóng để kinh doanh địa ốc, và khi thị trường tuột dốc thì Như chỉ còn cách là lừa đảo khách hàng để rả tiền vay. Tổng số tiền Như phải chịu trách nhiệm cùng với án chung thân lên tới gần 4.000 tỉ đồng.

Chàng trai Nguyễn Hà Đông, nhà viết game độc lập viết ra trò chơi “Flappy Birds” mang về doanh thu 1 tỉ đồng/ngày đã làm dây sóng diễn đàn IT thế giới trong mấy ngày qua. Tuy nhiên, Hà Đông đã nhanh chóng gỡ trò chơi này vì cho rằng nó là một thứ gây nghiện, không có lợi cho cộng đồng. Quyết định này lại một lần nữa làm sốt mạng với nhiều quan điểm bình luận khác nhau.

Cùng thời điểm, nhưng sự việc của Hà Đông được dư luận quan tâm nhiều hơn, mặc dù số tiền Hà Đông làm ra không lớn so với tiền Huyền Như đã gây thiệt hại, và Đông muốn có số tiền 4.000 tỉ thì cậu ấy phải cần đến hơn 10 năm với thu nhập trung bình 1 tỉ đồng/ngày – mà đối với nhiều dân IT ở Mỹ thì đó vẫn là một thu nhập khủng, rất khủng.

Không biết ở trong tù, Huyền Như có biết chuyện của Hà Đông hay không, và thật thú vị khi chúng ta muốn biết suy nghĩ của Huyên Như về hiện tượng và tài năng của Hà Đông! Và chúng ta cũng muốn biết sự thật, làm sau Huyền Như lừa được nhiều người một cách dễ dàng như vậy?

PVH

Tuesday 18 February 2014

NGHỀ VÃI CHÀI TRÊN SÔNG



Những năm gần đây tỉnh TT Huế đã đi vào triễn khai dự án quy hoạch, ổn định dân cư vạn đò sống và hành nghề trên sông nước được bố trí lên bờ và chuyển đổi hành nghề.
Tuy nhiên, chúng ta biết rằng tỉnh TT Huế có hệ thống sông ngòi khá phong phú, thuận lợi cho việc đánh bắt cá ở các con sông lớn nhỏ. Hơn nữa, vì cuộc sống mưa sinh hằng ngày, và họ không kiếm được công việc nào có thu nhập ổn định hơn nghề truyền thống vốn có lâu đời của họ, do đó nhiều người sau khi lên bờ vẫn tiếp tục con đường kiếm sống trên sông nước.
Có nhiều hình thức đánh bắt cá trên sông như vãi chài (quăng chài), cất rớ, đơm lừ, thả lưới, rà điện, suốt cá,…Trong đó vãi chài là một hình thức đánh bắt cá truyền thống từ xa xưa, mang đậm bản sắc văn hóa địa phương và tính nghệ thuật cao. Ở hình thức này đòi hỏi người vãi chài phải khỏe mạnh và thành thạo, đúng kỹ thuật thì lưới mới được vung rộng hơn. Ngược lại nếu làm sai kỹ thuật, sơ suất để lưới vướng vào người thỉ có thể bị chài lôi cùng xuống sông. Hành nghề quang chài cần phải có hai người điều khiển 1 chiếc thuyền nhỏ, nhưng có khi chỉ cần một người là đủ.
Ngày xưa, khi môi trường tự nhiên chưa bị xâm hại, không có nạn rà điện, suốt cá, thủy sản đường sông, nghề quăng chài là phương kế sinh nhai của nhiều gia đình ngư dân nghề sông. . Nghề vãi chài nay không còn thịnh, ở một số địa phương như Tịnh Long, Tịnh Hà, Tịnh Ấn… chỉ một số rất ít người hành nghề.
Ngày nay, nghề vãi chài không còn thịnh ở nhiều địa phương, chúng ta hiếm thấy đánh bắt cá bằng hình thức này. Nó ngày càng bị mai một vì sự phát triển không ngừng các phương thức đánh bắt hiện đại hơn, và cũng gây hại đối với môi trường nhiều hơn.
H.S

Monday 17 February 2014

TÌNH TRẠNG XẢ RÁC BỪA BÃI


Những năm trước đây, khi đất nước ta còn nghèo, đời sống của người dân còn nhiều khó khăn thì chẳng mấy ai quan tâm đến việc xử lý các loại rác thải, rác sinh hoạt. Rác được người dân vất khắp nơi như bờ sông, suối, bãi đất trống, chôn trong vườn nhà…
Hiện nay, đất nước ta đã có những thay đổi đáng kể. Đời sống người dân ngày càng phát triển. Mật độ dân số ngày một đông, tốc độ đô thị hóa diễn ra nhanh chóng, các nhà máy, khu dân cư mọc lên ở khắp mọi nơi. Đây cũng là một trong những nguyên nhân làm cho môi trường ở nước ta bị ô nhiễm nghiêm trọng.
Để làm giảm bớt tình trạng ô nhiễm môi trường thì các cấp chính quyền đã có những biện pháp như hướng dẫn, tuyên truyền cho người dân trong việc bảo vệ môi trường. Tất cả các nẻo đường, hằng ngày đều có xe của công ty môi trương đi thu gom rác thải. Tại các cơ quan, xí nghiệp, các khu chợ… người dân đều phối hợp với công ty môi trường trong việc thu gom rác thải. Nhờ những nổ lực của các cấp chính quyền cũng như ý thức của người dân được nâng cao nên tình trạng vất rác bừa bãi cũng đã giảm đáng kể. Các khu chợ, khu dân cư cũng đã sạch đẹp hơn trước rất nhiều.
Bên cạnh những nổ lực của người dân, chính quyền địa phương trong việc làm đẹp các con phố, khu dân cư… thì có một bộ phận nhỏ người dân vẫn chưa ý thức được điều này. Họ xả rác tùy tiện ở khắp nơi. Tại những hàng ăn, mặc dù có giỏ rác nhưng những tờ giấy, những chiếc tăm tre… vẫn được những người này quăng vương vãi khắp nơi.
Hiện tại thì chúng ta không có biện pháp nào để buộc những người này ý thức hơn trong việc xả rác ngoài sự giám sát của lương tâm họ. Chỉ có ý thức của họ mới có thể chấm dứt được tình trạng xả rác bừa bãi.
N.IH

Wednesday 12 February 2014

QUYỀN CỦA ĐỘNG VẬT


Khi con người còn ăn lông ở hang, các con vật chung quanh đều là đối tượng tận diệt làm thức ăn cho con người.
Khi loài người văn minh hơn, thiết chế xã hội có những qui định để bảo vệ loài vật, thú cưng, vật nuôi…nói chung là động vật.
-         Loài ở dưới sông thì có qui định mùa đánh bắt, kích cở được phép đánh bắt, khu vực được phép đánh bắt, loài phải bảo tồn và nghiêm cấm đánh bắt.
-         Loài ở trên cạn cũng có những qui định tương tự nhưng hình như có phần khắt khe và nghiêm ngặt hơn đối với những loài động vật hoang dã, các loài thú quí hiếm, các loại được đưa vào sách đỏ…
-         Loài chim chóc  bay từ nơi này sang nơi khác, vùng di trú xuyên quốc gia cũng có qui chế bảo vệ riêng.
Nói chung càng văn minh tiến bộ, xã hội loài người càng có những chế định để bảo vệ môi trường trong đó có qui định để bảo vệ động vật, nôm na gọi là bảo vệ quyền của động vật: quyền được sinh sống, rong chơi và hưởng nhàn.
Đối với loài vật đã vậy, chắc chắn xã hội loài người sẽ có những đạo luật để bảo vệ quyền của mình-quyền của người dân, quyền đó có thể gọi là gì nhỉ?


PVH

Monday 10 February 2014

HIỂU MÌNH VÀ HIỂU HẾT THIÊN HẠ



 
Cách đây mấy ngày tôi có viết bài nói về sự thành công của nhà lập trình game Nguyễn Hà Đông, đã gây sốt dân IT với trò chơi có tên “ Flappy Births”.
Nay thì người ta còn sửng sốt hơn với việc anh ấy đã khai tử trò chơi này với lý do nó đã hủy hoại cuộc sống riêng tư của anh.
Tuy nhiều người tỏ ra tiếc nuối cho anh nhưng chắc chắn anh là người hiểu rõ ngọn ngành của sự việc và có quyết định sáng suốt.
Quyết định đó cho thấy bản lĩnh và tầm nhìn của một thánh nhân : hiểu mình và hiểu hết lòng dạ của thiên hạ.
Anh sẽ còn tiến rất xa!

PVH

Saturday 8 February 2014

CHUYỆN TỬ TẾ!




Đạo diễn Trần Văn Thủy đã làm dậy sóng xã hội Việt Nam cách đây hơn 30 năm với bộ phim cùng tên, nói về sự tử tế của con người với nhau.
Ngay đầu phim, ông đã trích một câu của K.Mác đại ý: Chỉ có loài súc vật mới quay lưng với nổi khổ đau của đồng loại để chăm lo cho bộ lông đẹp đẽ của mình.
Rồi ông tự vấn rằng, mình lâu nay với tư cách là người làm phim, chỉ làm ra những tác phẩm cốt để làm hài lòng cấp trên, lấy lòng bề trên chứ thật ra không có những tác phẩm nào phản ánh sự “trầm kha” của nhân dân cả. Ông ngạc nhiên thấy hình ảnh nhân dân hình như biến mất sau khi cách mạng đã thành công, và họ không còn hiện hữu như là nhận vật chính trong đời sống văn nghệ thời đại nước nhà như trước những năm 1954. May chăng, theo ông nhân dân tồn tại chỉ trên hình thức: Tòa án nhân dân, Hội đồng nhân dân, Ủy ban nhân dân, Viện kiển sát nhân nhân…mà thực ra nhân dân không có quyền hành gì cả. Mọi khẩu hiệu đều là sáo rỗng. Trong phim ông cho thấy các bạn trẻ không hiểu hết từ “vĩ đại” và cho rằng nó không có trong đời thực. Sĩ quan chỉ huy quân đội trước máy quay phim không biết “Hiếu với dân” có nghĩa là gì và còn quát nhà quay phim “ Nhưng mà các ông hỏi để làm gì?”.
Những hình ảnh khát quát của ông về nhân dân trong phim tuy ít ỏi nhưng rất sống động, từ người đóng gạch, cựu chiến binh đạp xích lô, thầy giáo chuyên toán đi bán rau xanh, bà mẹ bị hủi, các bà Xơ ở trại phong….Đã lấy hết nước mắt của người xem…Ông bộc bạch: theo tôi, bề trên hình như không hiểu nhân dân đang ăn gì, đi lại như thế nào và suy nghĩ ra sao!!!Bộ phim được xây dựng trên nền tảng của sự tự vấn đó.

Cái hay của phim nằm ở lời kết, cũng là lúc ông cho biết câu nói : Chỉ có loài súc vật mới quay lưng với nổi khổ đau của đồng loại để chăm lo cho bộ lông đẹp đẽ của mình CHÍNH là của K.MÁC, cha đẻ của học thuyết cách mạng, vị lãnh tụ vĩ đại của giai cấp lao động trên toàn thế giới.

Tôi không rõ là khi ông Mác viết ra những dòng trên, đối tượng mà ông ám chỉ có phải là giới tư bản theo ông đang bóc lột thậm tệ giai cấp công nhân hay là ông muốn khái quát cho một vấn đề rộng lớn  hơn và tiên tri cho tới tận hôm nay???

Dẫu thế nào cũng xin bái phục ông về câu nói trên./.

Đầu Xuân giáp Ngọ

PVH

Friday 7 February 2014

HIỂU LÒNG NGƯỜI



 
Đầu năm, thông tin về một lập trình viên người Việt đã viết  trò chơi giải trí có tên là “Flappy Birds” thu về tiền tỉ mỗi ngày làm dậy sóng những người yêu IT.
Thì ra người Việt Nam ta cũng rất thông minh.
Nhưng theo tôi, lập trình viên này đã hiểu được lòng người để thiết kế ra trò chơi này. Phải khá khó khăn, dễ bị thất bại và phải làm lại, phải kiên nhẫn, không bao giờ đạt được điểm cao như kỳ vọng, dù đã cố gắng hết sức. Nhiều người phải bỏ cuộc do quá bực mình, thậm chí phá luôn màn hình iPhone, iPad.
Nhiều người cho rằng, anh này “ăn may” nhưng không hẵn như vậy, đó chắc phải là tài năng cộng với sự hiểu lòng nhân thế thiên  bẩm của anh.
Hy vọng đất nước ta có nhiều người như anh!

PVH