(Bà La Thị Phước cùng những “người con” đang trọ học ở Huế – Ảnh: sưu
tầm)
Cách trung tâm TP Huế không xa khoảng chừng 2km, có một nhà hảo tâm hi
sinh cả công và của để mang lại những bữa ăn hằng ngày no dạ ấm cật cho những
sinh viên nghèo từ xa đến ở trọ để học.
Đó là Bà La Thị Phước, trú tại tổ 11, KV4, P An Cựu, TP Huế. Năm nay, Bà
gần 60 tuổi, Là chủ của một quầy tạp hóa nhỏ trong một con hẻm có nhiều sinh
viên trọ học, hằng ngày Bà Phước vẫn thường chứng kiến cảnh “bữa no bữa đói” và
những chuỗi ngày dài ăn mì tôm thay cơm của sinh viên nghèo lên thành phố trọ
học. Nghĩ về quá khứ nghèo khó vất vả của mình xưa kia, Bà Phước quyết định
phải làm một cái gì đó để giúp đỡ các bạn sinh viên.
Cô Phước vốn là một giáo viên dạy cấp 2 ở H.Phú Lộc (Thừa Thiên – Huế).
Năm 1980, sau khi kết hôn được 3 năm thì chồng Bà đột ngột qua đời. Lương thấp,
lại phải nuôi 2 đứa con nhỏ, Bà xin nghỉ dạy học và đưa 2 người con vào TP.Hồ
Chí Minh xin ăn. Đó cũng là thời gian khó khăn nhất trong cuộc đời Bà Phước.
Ban ngày Bà Phước bồng 2 người con nhỏ lang thang khắp các con hẻm đi xin ăn,
ban đêm khi các con ngủ bà lại phải đi xin rửa bát, dọn dẹp cho các nhà hàng,
quán nhậu. Sau khi dành dụm được ít tiền xe, Bà về Huế bán bánh canh ở chợ An
Cựu mưu sinh qua ngày. Bây giờ, với tiệm tạp hóa nhỏ cũng chỉ mang lại một
khoản thu nhập ít ỏi đủ để chi phí sinh hoạt hàng ngày.
Một việc làm với nghĩa cử hết sức cao đẹp, trong cuộc sống đời
thường chúng ta rất hiếm gặp. Danh ngôn
phương tây có câu: Một người nếu biết hi sinh hạnh phúc của mình cho người
khác, đó mới chính là tình yêu chân thật. Bà Phước là một người như thế. Rất
đáng để chúng ta noi theo. Tấm lòng của bà nếu được các ân nhân, các nhà hảo
tâm tạo điều kiện giúp đỡ thì Bà có thể giúp được nhiều sinh viên nghèo hơn
nữa.
H.S